Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 581

“Đúng thì sao?”

Khóe miệng Lục Kiến Thành tiếp tục nhếch lên ý cười: “Cho nên, anh căn bản không biết năm trăm vạn rốt cuộc nặng bao nhiêu, tôi có thể nói cho anh biết, một ngàn vạn khoảng 150 cân, cho nên trọng lượng năm ngàn vạn có hơn 700 cân, hơn 1000 cân.”

(1 cân = 0,5kg)

“Anh cảm thấy tôi có thể vác hơn một ngàn cân, leo lên ngọn núi này?”

Nói xong, tay Lục Kiến Thành để lên trên súng của Vũ Bằng, sau đó cầm súng của gã, cùng nhau để xuống.

Vũ Bằng cũng tương đối phối hợp, rất nhanh đã thu lại súng của mình.

Lúc này, người bên cạnh cầm túi đến báo: “Anh Vũ, là một ngàn vạn.”

“Đều là thật sao?”

“Là thật.”

Vũ Bằng lại nhìn về phía Lục Kiến Thành: “Số tiền còn lại đâu?”

“Đều ở dưới chân núi, anh bây giờ có thể phái người đi kiểm.”

“Được, anh chờ đó cho tôi.”

Vũ Bằng lập tức phái một nhóm người đi xuống.

Ngay sau đó, khoảng 10 phút sau, Vũ Bằng nhận được câu trả lời: “Anh Vũ, có ba ngàn vạn.”

“Còn có hai ngàn vạn đâu?” Anh nhìn về phía Lục Kiến Thành.

Lúc này, Lục Kiến Thành trực tiếp đi về phía Nam Khuê, đồng thời mở miệng: “Thả vợ tôi ra, đương nhiên tôi sẽ cho anh biết vị trí của số tiền còn lại.”

“Không có khả năng.”

Vũ Bằng một mực từ chối.

Lục Kiến Thành nảy giờ vẫn luôn nhẹ nhàng, đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Đôi mắt của anh lạnh lẽo nhìn về phía Vũ Bằng, nói ra miệng, từng câu từng chữ đều là lưỡi dao sắc bén.

“Vậy anh suy nghĩ rõ ràng đi, mạng của vợ tôi ở trong tay các người, tôi nhất định sẽ không lừa các người, lùi một vạn bước mà nói, cho dù tôi lừa các người, các người cũng lấy được ba trăm vạn rồi, vậy là đủ rồi.”

“Lỡ như phát hiện tôi lừa, các người lúc nào cũng có thể bắt chúng tôi lại, chúng tôi có hai người, sẽ không chạy xa được.”

“Nhưng mà…”

Giọng Lục Kiến Thành bỗng nhiên trở nên uy hiếp: “Nếu vợ tôi ở trong tay anh có một chút tổn thương nào, tiền trong tay tôi, anh cũng đừng hòng muốn một xu nào.”

Nghe những lời này, Vũ Bằng cũng bị chọc giận.

Cho tới nay gã luôn là người uy hiếp người khác, khi nào lại trở thành người khác uy hiếp gã?

Loại chênh lệch này làm cho gã cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Lấy súng ra, Vũ Bằng đặt lên đầu Nam Khuê.

Phải nói rằng, lần này, gã học được cách thông minh.

Quả nhiên, Lục Kiến Thành vừa nhìn, lập tức hét lớn: “Vũ Bằng, bỏ súng xuống cho tôi, nếu không anh không lấy được một điểm nào. ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK