Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 954

“Hoạ Hoạ, tớ thấy bụng có hơi đau.” lời vừa dứt, cô đã cảm thế trên người truyền tới một cảm giác ẩm ướt.

Trong lòng cô lại có cảm giác không tốt lắm, Nam Khuê hốt hoảng: “Hoạ Hoạ, sao bây giờ? Tớ… tớ cảm thấy ướt ướt, hình như là chảy máu rồi.”

Vẫn may Đông Hoạ đủ bình tĩnh, cô nàng lập tức giữ chặt lấy tay Nam Khuê: “Khuê Khuê cậu đừng hoảng, hít thở sâu vào, phải bình tĩnh lại trước đã, tớ gọi điện cho bác sĩ xem cô ấy nói thế nào.”

Vài phút sau, Đông Hoạ cúp điện thoại rồi nhìn Nam Khuê: “Tớ gọi điện thoại cho tài xế rồi, chúng ta đi bệnh viện trước.”

“Được.”

Nửa tiếng sau, hai người đến bệnh viện gần nhất. Sau khi bác sĩ kiểm tra xong nói có dấu hiệu đẻ non, trái tim Nam Khuê như bị bóp nghẹt lại.

“Cô đừng căng thẳng, trước mắt lượng máu chảy ra cũng không quá nhiều, trước tiên phải truyền progesterone bảo vệ thai nhi đã, chỉ cần cầm máu kịp thời sẽ không có vấn đề gì lớn.”

“Bây giờ cô phải thả lỏng tinh thần, sở dĩ thai nhi không ổn định là do liên quan đến tâm trạng gần đây của cô, cô quá căng thẳng, cũng lo nghĩ quá nhiều rồi, phụ nữ mang thai cần giữ cho tâm trạng thật vui vẻ, cô căng thẳng như vậy, em bé sẽ cảm nhận được, còn phải ngủ đủ giấc và nghỉ ngơi thật tốt.”

Sau khi Nam Khuê nghe xong lập tức gật đầu: “Được, bác sĩ, tôi sẽ nghe lời bác sĩ, tôi sẽ nghỉ ngơi thật tốt.”

“Ừm, trước tiên cứ nhập viện đã, một lát nữa sẽ đi truyền progesterone.”

“Được.”

Sau khi nhập viện xong, Nam Khuê cũng nhanh chóng đi truyền thuốc.

Nhìn từng giọt thuốc đang truyền vào người, trong lòng cô cũng yên tâm hơn nhiều.

Đông Hoạ nhìn cô, do dự một lúc mới lên tiếng: “Khuê Khuê, cậu đã như vậy rồi hay là vẫn nên nói với Lục tổng đi.”

Không ngờ Nam Khuê lại trực tiếp lắc đầu, kiên định mà nói: “Không cần đâu, nếu như anh ấy biết mình bị bệnh chắc chắn sẽ lo lắng, bây giờ anh ấy đang xử lý chuyện của công ty đã đủ bận rộn rồi, tớ không muốn lại thêm phiền phức cho anh ấy.”

“Hơn nữa, tớ tin em bé nhất định sẽ mạnh mẽ, hai đứa nhất định sẽ không nỡ rời bỏ tớ đi đâu.”

Thấy Nam Khuê nghĩ thông, Đông Hoạ cũng thấy yên tâm hơn.

“Được, vậy mấy ngày này tớ sẽ tới chăm sóc cậu.”

“Cảm ơn cậu nhé Hoạ Hoạ.”

Trời về khuya, Nam Khuê truyền thuốc xong cũng ngủ thiếp đi. Đông Hoạ ngồi một bên trong cô, định đợi Nam Khuê truyền thuốc xong sẽ đi nghỉ ngơi.

Mười hai giờ đêm, cuối cùng cũng sắp truyền xong thuốc, Đông Hoạ lập tức ấn nút gọi, nhắn y tá đến rút kim.

Kết quả ấn mấy lần cũng không có phản ứng, cô đứng dậy định đi đến quầy y tá. Đột nhiên cánh cửa bật mở ra.

Giây tiếp theo, vóc người cao lớn của Lục Kiến Thành tiến vào phòng. Nhìn thấy anh, Đông Hoạ sững người lại, bất ngờ hỏi: “Lục tổng, sao ngài lại tới đây?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK