Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 613

“Không cần.” Chu Tiễn Nam nói: “Tôi tạm thời chưa có bạn gái.”

Nam Khuê suy nghĩ một chút, sau đó chớp chớp đôi mi dài nhìn Chu Tiễn Nam: “Anh xuất sắc như vậy, các cô gái theo đuổi anh nhất định là rất nhiều, chờ đến khi anh có bạn gái rồi thì đừng quên mời tôi cốc cà phê đấy.”

“Được.” Chu Tiễn Nam gật đầu.

Ánh mắt anh ấy nhìn Nam Khuê có chút phức tạp.

Lúc này, anh ấy không biết mình nên vui hay nên buồn.

Anh ấy rất vui vì đã giấu kỹ, chưa bao giờ để cô nhìn ra tình cảm khác thường nào của anh với cô.

Buồn vì cô thực sự không hề nhận ra điều gì.

“Nam Khuê?” Chu Tiễn Nam gọi tên cô, trái tim đau nhói.

“Hử?”

“Bây giờ em và cậu ấy thế nào rồi? Lần trước đi vội quá, cũng quên không hỏi han hai người, cậu ấy có vẻ cũng bị thương rất nặng, hồi phục thế nào rồi?”

“Vẫn đang hồi phục khá tốt.”

Nam Khuê nói xong, còn nhẹ nhàng cười với Chu Tiễn Nam: “Hơn nữa, tôi và anh ấy làm lành rồi.”

“Thật sao?”

“Ừ, làm hòa rồi, chúng tôi đã cởi bỏ mọi nút thắt trong lòng, thổ lộ lòng mình với nhau. Lần này tôi bị bắt cóc, anh ấy vội vàng từ nước ngoài về cứu tôi, vì tôi, anh ấy mất rất nhiều tiền bạc, còn đỡ giúp tôi một viên đạn.”

“Cho nên bây giờ tôi đã chắc chắn là anh ấy yêu tôi.”

“Tiễn Nam, hiện tại tôi rất vui và hạnh phúc, tôi cũng đã nói cho anh ấy biết bí mật của mình, nói cho anh ấy biết anh ấy chính là người tôi đã yêu suốt mười năm. Anh ấy rất vui vẻ, quơ chân múa tay giống như đứa trẻ vậy.”

Khóe miệng Nam Khuê trước sau vẫn luôn nở một nụ cười.

Nụ cười ấy chậm rãi và nhẹ nhàng, mang đến cho người ta một loại cảm giác đặc biệt vững vàng và yên ổn.

Chu Tiễn Nam biết nụ cười này là nụ cười của vui vẻ và hạnh phúc thực sự.

Đây là niềm hạnh phúc từ tận đáy lòng.

“Vậy là tốt rồi.”

Anh ấy gật đầu, cảm xúc trong lòng càng thêm phức tạp.

Sau khi rời đi, nửa đêm anh ấy lại nằm mơ, nghĩ đến cô, anh ấy cũng đã từng thấy hối hận.

Anh ấy thậm chí còn tự hỏi, nếu anh không rời đi, vẫn luôn ở bên cạnh cô, liệu có phải anh ấy vẫn còn chút cơ hội không.

Nhưng bây giờ, anh ấy đột nhiên nhẹ nhõm.

Chỉ cần cô hạnh phúc là tốt rồi.

Thấy cô hạnh phúc, anh ấy cũng vui vẻ.

“Sao lại nói đến chuyện của tôi rồi, vốn là đến thăm anh mà, Tiễn Nam, vết thương của anh hồi phục thế nào rồi? Còn đau không?”

“Em quên công việc của tôi rồi sao, chút thương tích này đối với tôi không đáng là gì, vẫn đang phục hồi rất tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK