Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 446

“Dựa vào cái gì chứ?”

Nam Khuê đương nhiên không hài lòng, khi hai người vẫn còn là vợ chồng, anh dường như không quan tâm đến mọi thứ của cô nhiều như vậy, đến khi đã thành vợ chồng cũ thì lại quản thúc nhất cử nhất động của cô, trên thế gian làm gì có quy định nào như vậy.

“Nam Khuê, cho dù đã ly hôn, thì em vẫn là người nhà họ Lục, em đừng quên, ông nội vẫn luôn muốn nhận em làm cháu gái.”

“Nếu ông nội vẫn còn ở đây, lời hứa này nhất định sẽ được thực hiện, cho nên, chúng ta vẫn là người nhà, anh cũng vẫn có thể quản em.”

Người nhà?

Haha…… Nam Khuê thật muốn cười.

Cô cười nhìn Lục Kiến Thành: “Vậy là, hiện tại danh nghĩa của tôi với anh chính là người nhà sao? Người nhà gì chứ? Em gái sao?”

“Lục Kiến Thành, vợ cũ trở thành em gái, mối quan hệ này thật đáng ngạc nhiên đấy, vậy tôi có phải nên thực hiện nghĩa vụ của người em gái không, khuyên anh mau chóng kết hôn, cưới về nhà một người chị dâu cho tôi?”

Nói xong, bản thân Nam Khuê không nhịn được mà cười.

Đúng vậy, thật buồn cười.

Kết hôn hai năm, cuối cùng lại được mang cái danh “em gái”.

Cô có lẽ chính là người ngốc nghếch nhất trên thế giới này.

“Lục Kiến Thành, tôi nhầm rồi, tôi luôn mắng anh là đồ ngốc, nhưng thật ra kẻ ngốc nhất phải là tôi mới đúng.”

“Tôi thực sự điên rồi mới…”

Một chữ thích sắp buột ra khỏi miệng, cũng may là Nam Khuê đã kịp phản ứng, nhanh chóng rút lại.

Nhưng Lục Kiến Thành lại cố chấp, anh nắm lấy tay Nam Khuê, bước từng bước lại gần, từng bước gặng hỏi: “Mới gì? Em nói rõ ràng đi.”

???

Nam Khuê lắc đầu: “Không sao!”

Cô thực sự không còn chút dũng khí nào để nói lại lần thứ ba nữa.

“Nếu như đã là em gái thì tôi nên làm cho tốt bổn phận em gái của mình, anh cũng vậy, làm tốt bổn phận anh trai của mình.” Nói xong, Nam Khuê nhanh chóng đóng cửa rồi rời đi.

Vừa giận anh lại cộng thêm thời tiết ban đêm rất lạnh, cô liền cảm thấy tỉnh táo hơn rất nhiều.

Vốn dĩ là muốn rời đi nhưng khi mở cửa bước ra ngoài, nhìn thấy bên ngoài tối đen như mực, cô lại đang mặc đồ ngủ, đến khi lạnh tới đông cứng cả người thì cô cũng từ bỏ rồi.

Chần chừ một chút, cô quay người vào nhà, sau đó đi vào phòng ngủ. Có thể vì do chất cồn trong người, cô ngả người xuống tấm chăn, rất nhanh cả người cũng ấm áp hơn, cơn buồn ngủ cũng mau chóng ập tới.

Ngày hôm sau, mới sáng sớm tiếng chuông đồng hồ của Nam Khuê đã vang lên. Cô không có ngủ nướng, vừa nghe thấy tiếng chuông liền ngồi dậy.

Vẫn may ban đầu khi chuyển nhà, quần áo hơi nhiều nên cô không chuyển đi hết, vậy mới có quần áo để thay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK