Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 507

“Đúng là có chút không vui.” Lục Kiến Thành thở dài: “Bị ai đó giấu ở đây, ngay cả nhà ăn cũng không muốn mang anh đến, cảm thấy rất tủi thân.”

Nam Khuê bị vẻ mặt uất ức kia của anh chọc cười.

Thấy cô cười, vẻ mặt Lục Kiến Thành càng tối hơn, anh thấp giọng: “Đúng là cô gái không có lương tâm, em còn cười được nữa.”

Nụ cười của Nam Khuê càng sâu hơn, sau đó cô che miệng lại, không cười nữa: “Lục Kiến Thành, việc này không thể trách em được, muốn trách thì nên trách anh mới đúng.”

“Nhưng anh có làm gì đâu?”

“Đúng là anh không làm gì, nhưng gương mặt này của anh đã đáng trách rồi.”

Lục Kiến Thành buông tay xuống, vẻ mặt vô cùng vô tội.

“Ai bảo anh đẹp trai như thế này chứ? Anh biết không, lúc em mới ra khỏi phòng đã nghe thấy mấy cô gái đang bàn tán về anh, nói là có một anh chàng vô cùng đẹp trai đến, khuôn mặt vô cùng vô cùng đẹp trai.”

Lục Kiến Thành nghe vậy thì tâm trạng khá hơn rất nhiều.

Nam Khuê tiếp tục nói: “Mấy cô ấy vừa nói đã luôn miệng khen anh đẹp trai, em đâu dám mang anh đến nhà ăn chứ, nếu như bị các cô ấy bắt cóc thì không phải em muốn khóc cũng không được sao?”

Nghe cô dùng giọng điệu này để nói chuyện, Lục Kiến Thành cảm thấy không chỉ không còn tức giận mà anh còn vui hơn nhiều.”

“Sợ anh bị người khác cướp như vậy sao?” Lục Kiến Thành xấu xa cười hỏi.

Lần này Nam Khuê đã thông minh hơn, cô dùng cách của anh để hỏi lại: “Anh không sợ em bị người khác cướp sao?”

“Sợ.” Lục Kiến Thành nói: “Cho nên tính tự giác của anh rất cao, vừa đi công tác về đã chạy đến đây với em.”

Nam Khuê cười nói: “Như vậy còn tạm được.”

Hai người vừa ăn được một nửa thì đột nhiên nghe được một giọng nói: “Khuê Khuê, mình không nhìn nhầm, đúng là cậu rồi!”

Người đến là Đông Họa.

Nam Khuê lập tức nhìn sang nói: “Họa Họa, sao cậu lại chạy đến đây? Không đến nhà ăn sao?”

“À, sáng nay mình ăn rồi nên không đói, đúng lúc có người bệnh mấy ngày không vận động, mình dìu người đó xuống đi dạo một chút.”

Đông Họa nói xong mới chú ý đến Lục Kiến Thành đứng cạnh Nam Khuê.

Vừa thấy anh, đôi mắt to tròn như nai con của cô ấy lập tức mở to, tò mò hỏi: “Khuê Khuê, anh chàng đẹp trai bên cạnh cậu là ai vậy? Thành thật khai báo nhanh, có phả bạn trai cậu không?”

“Đẹp trai như vậy, khó trách cậu không vừa mắt Quý viện.”

Đông Họa vừa nói vừa cười nhìn Nam Khuê.

Nghe đến vấn đề này, Nam Khuê do dự một chút, nhìn thoáng qua Lục Kiến Thành rồi lại nhìn Đông Họa, nói: “Không có, cậu đừng có tò mò, mau đi làm đi.”

“Ồ, được nha, hại mình kích động thay cậu.”

Trước khi đi, Đông Họa còn giơ tay cổ vũ Nam Khuê, đồng thời nói nhỏ: “Khuê Khuê cố lên, mình thấy anh trai này còn đẹp trai hơn cả Quý viện, cậu nhất định phải nắm lấy cơ hội.”

Đông Họa vừa rời đi, bầu không khí giữa Lục Kiến Thành và Nam Khuê lập tức trở nên yên lặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK