Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 113

Cây gậy bình thường cơ bản đều nhẵn bóng, cho dù đánh có rất đau, nhưng cũng sẽ không có nhiều vết thương nghiêm trọng, nhiều nhất là bầm tím hoặc là vết thương bên trong.

Nhưng mà cây gậy của ông nội là gậy đầu rồng đặt riêng, đánh lên người nhất định là đau như xát muối vào vết thương.

“Anh chảy nhiều máu quá, tôi phải cắt quần áo của anh đi.”

“Ừ.”

Có được sự chấp thuận, Nam Khuê liền cầm kéo lên, cắt áo sơ mi của anh một cách khéo léo.

Cô vô cùng sợ hãi.

Sợ sơ suất làm đau anh.

Cũng sợ không cẩn thận cắt vào da thịt anh.

Cho nên cả quá trình đều vô cùng sợ hãi, sợ như sắp mất mạng.

Cuối cùng cũng cắt xong áo, lúc các vết thương hiện ra rõ mồn một trước mắt, nước mắt Nam Khuê trào ra.

Vết thương sâu đến thế, chắc hẳn anh ấy đau chết mất.

Thở dài một hơi, Nam Khuê cố gắng nén nỗi buồn trong lòng, trước tiên rửa vết thương cho anh ấy, sau đó sát trùng, cuối cùng là băng lại.Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Toàn bộ quá trình Lục Kiến Thành đều vô cùng phối hợp.

Anh cắn chặt răng, không kêu la một tiếng nào.

Nam Khuê không khỏi khâm phục ý chí cứng cỏi của anh, nếu là người bình thường, chắc có lẽ sớm đã rên la đau đớn rồi.

“Băng bó xong rồi.” Buộc xong dây băng, Nam Khuê nói.

“Ừm, cảm ơn nhé.”

“Thật ra, anh không nhất thiết phải đi tìm ông nội, ông nội đã đưa giấy tờ cho tôi rồi, những thứ anh muốn cũng đã có được rồi, sao phải tự rước họa vào thân như vậy?

Lục Kiến Thành cười: “Không được, lần này đánh phải chịu, trong lòng ông nội còn giận, đánh tôi xong sẽ thấy dễ chịu hơn.”

“Nhưng mà vết thương của anh…”

Nam Khuê chung quy là rất đau lòng.

“Không sao, lúc nhỏ ông nội cũng thường hay đánh tôi, ông đánh rất nhẹ, đau thì chỉ đau chút thôi, nhưng sẽ không làm hại đến tính mạng của tôi đâu.”

“Ừm.”

Nam Khuê nhìn đồng hồ, chần chừ hồi lâu, cuối cùng vẫn hỏi thành câu: “Bây giờ 12 giờ rồi, Cục Dân chính đã tan làm, chúng ta còn cần qua đó không?”

“Cứ đi đi, tôi mời em ăn trưa.”

“Được.”

Nam Khuê cụp hàng mi xuống, lặng lẽ nắm chặt hai tay.

Vì ly hôn mà anh bằng lòng bị ông nội đánh thành bộ dạng này.

Hơn nữa vết thương nghiêm trọng như vậy mà vẫn muốn đi ly hôn.

Xem ra thực sự rất nóng lòng rồi, một giây cũng không đợi tiếp được nữa.

Cứ vậy đi, cô sẽ hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK