Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 333

Đúng vậy, có gì khó khăn đâu? Không phải chỉ là năm chữ Hán ghép lại thành một câu thôi sao?

Cuối cùng cũng nói ra, cô có cảm giác như mình vừa trút được gánh nặng.

Khi Nam Khuê nói xong câu này, trong phòng yên lặng đến đáng sợ.

Đúng vậy, yên tĩnh đến đáng sợ.

“Lục Kiến Thành, tôi nói, chúng ta ly hôn đi.”

Nam Khuê nhìn anh, kiên định lắp lại lần nữa.

Cuối cùng lần này Lục Kiến Thành cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn cô: “Nam Khuê, anh nghe được.”

“Nhưng anh không đồng ý.”

Lời này hoàn toàn phá hỏng chút ảo tưởng cuối cùng trong lòng Nam Khuê.

Không đồng ý?

Anh dựa vào đâu mà không đồng ý?

Đây không phải là giây phút mà anh vẫn luôn mong chờ từ khi kết hôn sao, ngày mà anh vẫn luôn tính toán sao?

Bây giờ tốt biết bao, tất cả đều thành sự thật, đã như ý nguyện của anh rồi, không phải anh nên vỗ tay chúc mừng sao?

“Tôi không nghĩ được anh có lí do gì để từ chối.” Nam Khuê nói.

“Nam Khuê, anh lặp lại lần nữa, anh sẽ không đồng ý với việc ly hôn.”

Từng câu từng chữ mạnh mẽ của Lục Kiến Thành truyền rõ vào tai Nam Khuê.

“Vì sao?” Cô hỏi.

Lục Kiến Thành không trả lời.

Sau đó Nam Khuê ở trong bệnh viện dưỡng thương, Lục Kiến Thành ở bên cạnh chăm sóc cô.

Nói là ở cùng một phòng bệnh nhưng hai người đã mỗi người một ngả.

Tất cả những gì Lục Kiến Thành làm Nam Khuê đều từ chối không chút do dự.

Nước anh rót, cô sẽ không ốm.

Cơm anh mang đến, cô sẽ không ăn.

Hoa quả anh mua, cô sẽ không ăn.

Thậm chí Nam Khuê còn từ chối nói thêm một lời dư thừa nào với Lục Kiến Thành.

Lúc không có gì làm, Nam Khuê nằm trên giường bệnh, chán nản nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn một lát nước mắt cô sẽ chảy xuống.

Bảo bối không còn nữa, tim cô cũng như đã chết.

Không ai biết lúc mang thai cô đã vui sướng đến mức nào, cô như cảm nhận được nhịp tim của bé, thậm chí cô còn vô số lần tưởng tượng sau khi cô sinh bé ra, cuộc sống của cô sẽ hoàn hảo như thế nào.

Lúc bị Phương Thanh Liên khiêu khích, cô không tuyệt vọng.

Lục Kiến Thành không yêu cô, cô cũng không tuyệt vọng.

Vì có bé con bên cạnh, bé con là tất cả hi vọng và sức mạnh của cô, là tất cả mơ ước của cô.

Nhưng bây giờ mình cô chèo chống, hi vọng còn sót lại của cô cũng đã mất.

Sau năm ngày, Nam Khuê xuất viện.

Mặc dù đã ở bệnh viện mấy ngày nhưng cô vừa đẻ non vừa tai nạn xe cộ, sao có thể khỏe lên sau năm ngày ngắn ngủi được?

Nam Khuê xuất viện lúc tám giờ, Lục Kiến Thành cố ý đến tiệm hoa mua một bó hoa hồng rồi mới đến bệnh viện để đón cô xuất viện.

Nhưng lúc anh đến viện lại phát hiện trong phòng trống không, không có gì cả.

“Nam Khuê…”

Anh gọi to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK