Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 586

Trong chốc qua, tiếng súng càng lúc càng dữ dội.

Nó kéo dài khoảng mười phút.

Đột nhiên, toàn bộ khu rừng trở nên trống trãi và yên tĩnh.

Một lúc lâu sau, Nam Khuê mới thò đầu ra khỏi lòng Lục Kiến Thành, nhẹ giọng hỏi: “Chúng ta an toàn rồi phải không?”

Ai ngờ, Lục Kiến Thành lại lắc đầu: “Người của chúng ta vẫn chưa tới.”

Nam Khuê kinh ngạc: “Không phải anh báo cảnh sát, sau đó những cảnh sát này đến cứu chúng ta sao?”

“Không phải.”

Lục Kiến Thành lắc đầu, sắc mặt trầm trọng.

Anh căn bản sẽ không làm những việc mạo hiểm như vậy.

Chẳng qua chỉ là 2000 vạn, Lục Kiến Thành anh trả được, anh cũng chẳng thiếu chút tiền đó.

Mục đích của anh chỉ có một: Đảm bảo an toàn cho Khuê Khuê một cách tuyệt đối.

Theo kế hoạch ban đầu của anh, chỉ cần những người đó có thể nhận được 100 vạn mỗi phút, bọn họ tuyệt đối sẽ không đuổi theo.

Hai mươi phút sau, anh sẽ đưa Nam Khuê đến nơi đã chỉ định sẵn và đi đến vị trí an toàn mà anh đã bố trí.

Người của anh cũng đang đợi ở đó.

Khi đó, cho dù người của Vũ Bằng có đuổi theo cũng không làm hại đến bọn họ được nữa.

Mà sự xuất hiện của nhóm cảnh sát này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh.

Biết được điều này, Nam Khuê càng thêm khó hiểu nhìn về phía Lục Kiến Thành: “Chẳng lẽ họ phát hiện ra em bị bắt cóc nên đặc biệt đến cứu chúng ta sao?”

“Chưa chắc, cũng có thể là vì nguyên nhân khác.”

Lục Kiến Thành nói tiếp: “Tuy nhiên, có thể khẳng định một điều.”

“Là gì?”

“Cảnh sát hẳn là đang mai phục nhưng không cẩn thận bị phát hiện, đám người kia tưởng là anh báo cảnh sát nên mới điên lên muốn giải quyết chúng ta.”

Nam Khuê hít sâu một hơi: “May mà không có nguy hiểm.”

“Đúng vậy, thật may mắn.”

Lục Kiến Thành nói xong, vẻ mặt của hai người càng thêm đau khổ.

Lúc này Nam Khuê lập tức phát hiện ra, liền hỏi: “Kiến Thành, anh thế nào…?”

Lời còn chưa kịp nói xong cô đã nhìn thấy vết máu trên người Lục Kiến Thành.

Nhất thời bị dọa đến ngơ người.

Sao lại chảy nhiều máu như vậy?

Cô thậm chí không biết anh bị thương khi nào.

“Kiến Thành, anh chịu đựng chút, không phải anh nói người của chúng ta sắp tới rồi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK