Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 993

“Nhưng nếu như cậu không thích rượu mời mà lại muốn uống rượu phạt thì cứ chờ đi, những gì sắp tới không phải là thứ mà cậu có thể chịu được.”

Lục Kiến Thành cười khổ, kết quả trong dự đoán.

“Được, nếu như kết quả đàm phán là vậy, Kiến Thành sẽ chấp nhận.”

“Nhưng cháu nhất định phải nói cho ngài biết, cháu có người mình thích, có vị hôn thê, cho nên tuyệt đối không có chuyện cưới cháu gái ngài.”

Lâm Duy Đống nghe vậy, tất nhiên không vui: “Vị hôn thê gì chứ, Tư Vũ thích cậu, cậu hủy hôn là được rồi. Tư Vũ của tôi muốn học thức có học thức, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn dáng người có dáng người, muốn gia thế có gia thế, con bé ưu tú hơn vị hôn thê của cậu biết bao nhiêu, cậu không biết sao?”

“Cháu thừa nhận Tư Vũ rất tốt, cũng rất ưu tú, nhưng trong lòng cháu, không có bất kì người phụ nữ nào có thể so sánh với cô ta, cô ta là người ưu tú nhất trong lòng cháu, cũng là người cháu yêu quý nhất.”

“Đời này kiếp này, ngoài cô ta, cháu sẽ không lấy bất kì ai khác.”

Lục Kiến Thành biết rõ lời này sẽ chọc giận ông cụ trước mắt.

Nhưng anh vẫn nói.

Quả nhiên Lâm Duy Đống tức giận đến mức dựng cả râu: “Được, lúc đầu tôi đồng ý đầu tư cho cậu cũng là Tư Vũ nói hai người muốn kết hôn, bây giờ cậu đã không thể trở thành chồng của cháu gái của tôi thì cũng không cần nói nữa.”

“Lục Kiến Thành, tôi ngược lại muốn xem cậu có thể chèo chống nhà họ Lục bấp bênh đến lúc nào? Cậu có thể lấy cái gì để cứu vớt.”

“Tôi chờ lúc cậu phải quỳ xuống cầu xin tôi.”

Nói xong những lời này, Lâm Duy Đống tức giận xoay người rời đi.

Lục Kiến Thành nhìn bóng lưng ông ta, im lặng không nói một lời.

Đầu gối đàn ông là vàng.

Cho dù nhà họ Lục có phá sản thì anh cũng sẽ không quỳ gối.

Lúc này Lâm Tư Vũ từ trong phòng đi ra: “Nếu như bây giờ anh đồng ý, em có thể nói ông nội thu hồi những lời ban nãy, cũng có thể nói ông lập tức đầu tư.”

“Không cần, tôi cũng có một câu, hôn nhân ép buộc sẽ không hạnh phúc, chúc cô Lâm sớm ngày tìm được hạnh phúc của mình.”

“Anh…”

“Lục Kiến Thành, anh muốn chọc giận chết em sao? Em cho nói cho anh biết, anh đừng có rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.”

Lâm Tư Vũ tức giận cầm chén trà trên bàn ném về phía anh.

Chén trà lao về phía trán Lục Kiến Thành.

Trán anh lập tức chảy máu.

Nhìn anh chảy nhiều máu như vậy, Lâm Tư Vũ cũng bị dọa sợ.

Cô ta lập tức chạy tới, vội vàng nói: “Kiến Thành, anh sao rồi? Thật… Thật xin lỗi, em không cố ý.”

“Anh có đau không, em lập tức gọi bác sĩ đến.”

Lục Kiến Thành đưa tay lau máu tươi trên trán, lạnh lùng nói: “Không cần, không dám làm phiền cô Lâm.”

Nói xong anh xoay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK