Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 739

Trái lại Lục Kiến Thành, sau khi nghe cô nói, nội tâm điên cuồng bắt đầu khởi động, rồi lại làm bộ thờ ơ hỏi: “Bọn họ nhìn thấy rồi?”

“Đương nhiên, còn là bọn họ chủ động mở miệng hỏi, nếu không bây giờ tôi cũng không biết.”

Nam Khuê càng nghĩ, càng cảm thấy tức giận: “Lục Kiến Thành, anh cố ý đúng không, anh trở nên xấu xa, ngang ngược như vậy từ lúc nào vậy?”

Nam Khuê vừa nói, vừa nhịn không được đưa tay đánh vào ngực anh.

“Đau, miệng vết thương của anh còn chưa khỏi, vẫn còn hở.” Lục Kiến Thành ấm ức nói.

Nam Khuê rất tức giận, cũng không muốn để ý tới anh: “Lại giả bộ đáng thương lừa tôi, anh trở thành diễn viên khi nào vậy?”

“Khuê Khuê, anh không lừa em, đau thật.”

“Hơn nữa vì chờ cùng ăn cơm với em, anh nhịn đói đến bây giờ, bụng cứ kêu ùng ục.”

Nghe anh nói, rốt cuộc Nam Khuê vẫn mềm lòng.

Đồng thời cũng ghét chính mình, vì sao mỗi lần đều không tàn nhẫn với anh được chứ?

Rõ ràng anh đáng ghét như vậy, xấu xa như vậy, cô vẫn không kìm được mà đau lòng.

“Vết thương thế nào rồi? Bây giờ còn đau không?”

Lục Kiến Thành nắm lấy tay cô đặt lên môi, sau đó nói: “Hôn em sẽ không cảm thấy đau nữa.”

“Miệng lưỡi trơn chu.”

Cũng chỉ có cô chịu được anh, đổi lại là người khác mới không quen với tính tình của anh đâu?

Bụng lại truyền đến một trận ùng ục.

Nam Khuê nhìn về phía anh: “Không phải đã nói không ăn cùng anh sao, bảo anh ăn một mình rồi mà?”

“Nhưng anh muốn chờ em cùng ăn.”

“Vậy anh có đói bụng hay không, có muốn tôi nấu chút đồ ăn cho anh không? Anh muốn ăn gì?”

“Không cần.” Lục Kiến Thành nói, lập tức nắm tay Nam Khuê: “Chúng ta ra ngoài ăn.”

“Trên người anh còn có vết thương, không thích hợp đi lại bên ngoài, vẫn nên ở yên thì tốt hơn.”

“Không sao, chết…” Không được.

Lục Kiến Thành còn chưa nói hết lời, đột nhiên, Nam Khuê giống như bị xúc động.

Cô đưa tay ra, nhanh chóng che miệng anh lại, nghiêm túc cảnh cáo: “Thu hồi lại, sau này anh không được phép nói chữ đó!”

“Được, anh không nói nữa, sau này cũng không nói nữa.” Đáy mắt Lục Kiến Thành đều là ý cười.

Nghĩ đến vết thương của Lục Kiến Thành còn chưa khỏi, cũng không thể ăn đồ cay, chỉ có thể ăn một ít thức ăn nhẹ, cho nên Nam Khuê nấu mì cho anh.

Nhớ tới trước kia anh bới móc tay nghề của cô không được tốt lắm, Nam Khuê còn cố ý lên phần mềm nấu ăn tìm kiếm làm thế nào để làm mì trứng cà chua ngon vừa ngon.

Mở phần mềm ra, Nam Khuê vừa nhập mấy chữ to “Cách làm mì trứng cà chua”, rất nhanh, trên giao diện đã nhảy ra rất nhiều hình ảnh nhìn siêu ngon.

Cô đưa tay ra, vừa định nhấn vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK