Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chương 759

Anh đã giúp cô một ân huệ lớn như vậy, cho dù anh muốn đi đâu thì cô cũng sẽ đi cùng anh.

“Không hỏi anh là đi đâu sao?” Anh cố ý hỏi.

“Tôi tin tưởng anh.” Nam Khuê nói.

Nghe thấy vậy, tâm trạng của Lục Kiến Thành cuối cùng cũng khá lên: “Sau khi tan làm em cứ chờ ở bệnh viện, anh sẽ bảo Lâm Tiêu đến đón em.”

“Ừm, nhưng có lẽ hôm nay tôi phải tăng ca nên sẽ muộn một chút.”

Buổi tối tan làm, Nam Khuê vừa bước từ phòng làm việc ra thì Lâm Tiêu đã đi qua: “Cô Nam Khuê, xe đỗ ở bên ngoài, tổng giám đốc Lục đã chờ cô một lúc lâu rồi.”

“Được.”

Cô gật đầu, rồi đi theo Lâm Tiêu đến chỗ xe.

“Lâm Tiêu, Kiến Thành có nói với cậu lát nữa sẽ đi đâu không?” Trên đường đi, Nam Khuê hỏi.

“Tổng giám đốc Lục có đưa cho tôi một địa chỉ, nhưng cụ thể làm gì thì tôi cũng không rõ lắm.”

Ngồi lên xe, Nam Khuê vừa nhìn thấy Lục Kiến Thành thì hơi sửng người, anh đang ngồi ở hàng ghế sau, nhắm hai mắt lại, có vẻ đang nghỉ ngơi.

Sắc mặt trông khá mệt mỏi.

“Có phải anh thấy không thoải mái không?” Nam Khuê hỏi.

Lục Kiến Thành vẫn nhắm mắt không trả lời, giống như đang ngủ say.

Lâm Tiêu lập tức giải thích: “Cô Nam Khuê, mấy ngày nay tổng giám đốc Lục vẫn luôn ở công ty để tăng ca, hầu như đều làm việc đến hai, ba giờ sáng, cực kỳ vất vả, tôi đoán là anh ấy quá mệt nên đã ngủ mất.”

“Công việc bận vậy sao?” Nam Khuê nhíu mày hỏi.

Quả thực là còn bận hơn cả cô.

Hơn nữa trên người anh còn bị thương, đến cả nghỉ ngơi cũng không đảm bảo thì làm sao có thể hồi phục được?

“Mấy ngày trước tổng giám đốc Lục nằm viện nên trì hoãn một số công việc, sau khi trở về, anh ấy liền điên cuồng tăng, muốn làm hết việc.” Lâm Tiêu giải thích nói.

“Nhưng cũng không thể làm việc đến mức như vậy được? Anh ấy còn muốn giữ mạng không?”

Nam Khuê vừa đau lòng vừa tức giận nói.

“Cậu cũng không khuyên anh ấy sao?”

Lâm Tiêu cảm thấy mình thật vô tội, sao cậu ấy có thể không khuyên chứ.

Mấy ngày nay cậu ấy nóng lòng đến mức hận không thể biến thành tên lải nhải, hầu như ngày nào cũng nói về chuyện đó, nhưng tổng giám đốc Lục lại không thèm nghe cậu ấy nói, cậu quả thực cũng bó tay.

“Cô Nam Khuê, cô vu oan cho tôi rồi, ngày nào tôi cũng nói, nhưng cô cũng biết tính cách của tổng giám đốc Lục rồi đấy, tôi có khuyên cũng vô dụng thôi.”

“Người duy nhất có thể thuyết phục anh ấy cũng không ở bên cạnh, cho nên tổng giám đốc Lục…”

Lâm Tiêu không nói vế sau nhưng Nam Khuê cũng đã hiểu.

Đèn neon nhấp nháy ngoài cửa sổ, đường phố nhộn nhịp.

Nam Khuê chống tay nhìn cảnh vật bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK