Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 210

Có nghĩ tới hay không, cô cũng sẽ đau, cũng sẽ buồn, cũng sẽ cần sự quan tâm.

Không có.

Tất cả anh đều không có, trong lòng anh đều chỉ có Phương Thanh Liên.

Nếu trong lòng anh có dành một chút vị trí cho cô, cũng sẽ không hết lần này đến lần khác làm tổn thương cô.

“Lục Kiến Thành, anh không cảm thấy anh nói chuyện quá khó nghe sao? Chưa nói đến chuyện giữa tôi và Chu Tiễn Nam trong sạch không có gì, cho dù chúng tôi thật sự có, cũng là nhờ anh ban cho.”

Nam Khuê cũng tức giận đến mức hồ đồ, vì thế giả thiết gì cũng nói ra, hoàn toàn là bất chấp hậu quả đang “tự hại mình”.

“Em nói gì?” Lục Kiến Thành nghe vậy, tức giận đến nổi gân xanh đầy trán.

Đôi mắt sắc bén của anh giống như mũi tên bắn về phía Nam Khuê, loại ánh mắt này, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô.

“Lục Kiến Thành, anh chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn, anh và Phương Thanh Liên cái gì cũng được, còn tôi…” Nam Khuê liều mạng ấn ngực: “Tôi chỉ là một cái xưng hô bình thường mà thôi, đã thành tội ác tày trời rồi phải không?”

Đôi mắt sâu thẳm của Lục Kiến Thành lạnh lùng khóa chặt cô: “Chỉ là một cái xưng hô?”

“Vậy anh còn muốn làm sao nữa?”

Nam Khuê không nói thêm nữa, cô rũ mi mắt xuống, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng buồn bực

Nhiều khi giải thích chỉ là thừa.

Lục Kiến Thành căn bản không có một chút lòng tin nào đối với cô.

Vốn dĩ cô nhìn thấy anh đến, đầu tiên là kinh ngạc sau đó trong lòng là vui vẻ và mừng rỡ.

Cô nghĩ mặc kệ nguyên nhân gì, cuối cùng anh cũng đã đến đón cô.

Chuyện gặp phải hôm nay ở trung tâm thương mại cùng Niệm Niệm, đến bây giờ vẫn để lại bóng ma trong lòng cô, cô tủi thân, bụng đầy lo lắng và sợ hãi.

Cô muốn ôm anh, muốn nói cho anh nghe nỗi sợ hãi của mình.

Nhưng bây giờ xem ra, không cần nữa.

Không cần thiết.

“Thôi đi, anh muốn hiểu như thế nào thì hiểu như vậy đi.”

“Tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi.”

Nam Khuê nói xong, cầm điện thoại di động đi lên lầu.

Cô vặn một bồn nước, tắm sạch rồi ngâm mình vào trong đó.

Rõ ràng đã nói là không quan tâm, không buồn, không tức giận.

Nhưng một khi một mình ở trong một không gian kín mít, cô lại nhịn không được suy nghĩ lung tung.

Không ai biết, khi ở trong trung tâm thương mại, cô gọi điện thoại cho Lục Kiến Thành, cô đã sợ hãi đến mức nào.

Cô nắm chặt điện thoại di động, trái tim giống như nhảy ra khỏi cổ họng, bởi vì cô lo lắng, cô sợ hãi, cô sợ Lục Kiến Thành sau khi nhận điện thoại sẽ không chút do dự mà từ chối.

Cô sợ anh sẽ không đến đón cô.

Nhưng sự thật chứng minh, tất cả lo lắng của cô là một trò đùa, anh căn bản không nghe điện thoại của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK