Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 927

“Đúng vậy, bây giờ thai đôi rất hiếm có, cho nên hai người quá may mắn rồi đó.”

“Vậy sức khỏe cô ấy thế nào? Nghe nói sinh đôi thường không thể làm quá sức, người cũng sẽ dễ khó chịu hơn.”

Bác sĩ suy nghĩ một lát rồi nghiêm túc trả lời: “Sẽ có tình huống như vậy, giai đoạn nôn nghén có lẽ sẽ nghiêm trọng hơn, sau đó đến giai đoạn đứa bé phát triển, hai đứa nhỏ trong bụng mẹ nên chắc chắn hành động sẽ không tiện, bụng của người mẹ cũng sẽ phải chịu áp lực lớn hơn.”

“Nhưng tôi thấy bác sĩ Nam rất vui, cô ấy chắc chắn sẽ không cảm thấy mệt mỏi, ngược lại còn cảm thấy hạnh phúc ngọt ngào.”

“Được, vậy sau này nhờ cô giúp đỡ thêm.”

Xác định sức khỏe cô không có gì khó khăn, trong lòng Lục Kiến Thành yên tâm hơn nhiều.

Nhưng mà sinh đôi sao?

Anh vô cùng bất ngờ.

Đưa tay đặt lên trái tim, giờ phút này anh cũng không rõ mình đang có cảm giác gì.

Là vui vẻ?

Hay là ưu sầu?

Có lẽ đều không phải, mà thay vào đó là tâm trạng phức tạp.

Sinh đôi, nếu như là một bé trai và một bé gái, có thể là một đôi long phượng thai thì càng khiến người khác hưng phấn và kích động hơn.

Anh ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đen trên đầu mình, trong lòng là đủ loại cảm xúc.

Nếu…Nếu đây là con của cô và anh thì tốt biết bao.

Anh đã mong chờ đến mức nào chứ?

Nhưng lại là Quý Dạ Bạch.

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng giờ phút này anh vô cùng ghen tị.

Ghen tị đến phát điên.

Người phụ nữ anh yêu nhất lại mang thai con của người khác, hơn nữa còn là thai đôi.

Đẩy cửa đi vào phòng, ánh mắt Lục Kiến Thành nhìn khuôn mặt Nam Khuê.

Sau đó từ từ đi xuống, cuối cùng nhìn phần bụng đang được đắp chăn của cô.

Bây giờ bé con còn rất nhỏ cho nên bụng cô vẫn còn phẳng lì, không có chút thay đổi nào.

Nhưng theo thời gian, anh có thể tưởng tượng được bụng cô sẽ lớn lên từng ngày, đứa nhỏ cũng sẽ lớn lên từng ngày.

Anh đột nhiên sợ hãi, sợ hãi có một ngày cô có phải sẽ vì đứa bé mà không cần anh nữa không?

“Khuê Khuê, làm sao bây giờ? Bây giờ anh cũng đã bắt đầu lo được lo mất.”

Lục Kiến Thành nắm lấy tay cô, vẻ mặt u sầu lo lắng.

Thậm chí anh còn cảm nhận được bệnh của bản thân.

Bệnh nguy kịch không có thuốc chữa.

Buổi tối hôm nay vô cùng dịu dàng, trong phòng cũng vô cùng yên tĩnh.

Nhưng Lục Kiến Thành nhìn cô, làm sao cũng không ngủ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK