Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1288

“Bà vẫn quan tâm, lo lắng cho tôi, đúng không?”

Nhưng Vân Thư chỉ dọn lại hộp y tế, ánh mắt bình tĩnh.

Tròng mắt màu đậm kia không có chút nhấp nhô nào.

“Vậy tôi chỉ có thể nói cho ông biết, ông hiểu lầm rồi.”

“Dưỡng thương cho tốt, đừng có dọa Tư Mặc và Niệm Khanh.”

Nói xong Vân Thư rời đi.

Mà Lục Minh Bác chỉ kinh ngạc nhìn bóng lưng rời đi của bà.

Trong lòng là sự ảo não và hối hận.

Buổi tối.

Sau khi dỗ Niệm Khanh và Tư Mục ngủ, trong phòng ngủ lập tức trở nên yên tĩnh.

Nhìn chỗ trống bên cạnh, Nam Khuê càng nhớ nhung hơn.

Đúng lúc này điện thoại cô vang lên.

Thấy là Lục Kiến Thành gọi đến, cô không che giấu được tâm trạng vui vẻ, gần như lập tức vén chăn lên, đi dép rồi chạy ra ngoài ban công.

Sau đó cô đóng cửa ban công lại, đề phòng lát nói chuyện sẽ đánh thức hai đứa nhỏ dậy.

“Kiến Thành…”

Điện thoại vừa kết nối, cô đã khó có thể kiềm chế sự hưng phấn và vui vẻ trong lòng.

Giọng nói trầm thấp gợi cảm của người nào đó ở bên kia đầu điện thoại từ từ truyền vào tai: “Vui như vậy sao? Để anh đoán xem, có phải ai đó nhớ anh đến mức không ngủ được không?”

Bị anh đoán trúng, Nam Khuê khẩu thị tâm phi nói: “Hừ, làm gì có! Anh cũng không nhớ em, sao em lại phải nhớ anh?”

“Ồ, cô Nam Khuê sao biết anh không nhớ em chứ?”

Lục Kiến Thành đột nhiên đưa tay chỉ vào đầu mình: “Nơi này.”

Sau đó lại chỉ vào ngực mình: “Nơi này.”

“Trên dưới toàn thân, khắp nơi đều nhớ em. Cô Nam Khuê, em nói cho anh biết, nếu như vậy không gọi là nhớ thì thế nào mới gọi là nhớ?”

Nghe anh nói vậy, trái tim Nam Khuê cảm thấy vô cùng ngọt ngào, cô nhẹ nhàng bật cười.

“Như vậy còn tạm được, vậy thì anh Lục đúng là một ông chồng tốt tiêu chuẩn rồi.”

Nghĩ đến chuyện buổi tối, Nam Khuê kể chuyện Tiểu Niệm Khanh và Tiểu Tư Mặc làm cho Lục Kiến Thành nghe.

“Em không ngờ hai đứa nhỏ nghịch ngợm này còn suy nghĩ chu đáo hơn em.” Nam Khuê không nhịn được mà cảm thán.

Đồng thời cô càng nghi hoặc và hiếu kỳ về mối quan hệ của Lục Minh Bác và Vân Thư.

Trước kia, lúc vừa gả vào nhà họ Lục, cô đã cảm thấy cha chồng và mẹ chồng của mình có chút khác.

Nói là hôn nhân lợi ích nhưng cô luôn có cảm giác giữa hai người có tình cảm với nhau.

Nói là yêu đối phương nhưng cha chồng và mẹ chồng vẫn luôn phân phòng ngủ, một tháng cũng không nói mấy câu với nhau, hai người rất lạnh nhạt.

Tóm lại là vô cùng không bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK