Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 694

Có thể gọi anh ấy là người cướp người từ tay Diêm vương.

Phương Thanh Liên có sự hận thù với Cố Thời Xuyên.

Năm đó rõ ràng là cơ hội chữa trị tốt nhất cho chân của cô ta, nhưng vì để bảo vệ danh xưng thần thánh kia của mình, vì bảo vệ những kỉ lục kia của mình mà anh ấy không đồng ý.

Mà bây giờ thì sao?

Nam Khuê đã ở trong nước một lúc lâu, Lục Kiến Thành cũng không thể khiến cô tỉnh lại.

Cô ta nghĩ có lẽ đã dữ nhiều lành ít, cô ta ngược lại muốn xem xem Cố thần y có vì bảo vệ danh dự mà ra tay hỗ trợ hay không.

Năm đó cô ta từng khổ sở khóc lóc cầu xin anh ấy, thậm chí còn thiếu chút nữa quỳ xuống trước mặt anh ấy.

Kết quả anh ấy vô cùng thờ ơ.

Ngay cả khi Lục Kiến Thành tự mình đi gặp anh ấy cũng bị anh ấy từ chối gặp mặt.

Vì không muốn ảnh hưởng đến tình anh em của hai người nên cuối cùng Lục Kiến Thành cũng không nói gì thêm, hai người vẫn là anh em tốt.

Mà lần này, Phương Thanh Liên nâng môi cười, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh lùng âm hiểm.

Ha, trò hay bắt đầu.

Không phải Lục Kiến Thành rất yêu Nam Khuê sao?

Không phải yêu cô đến mức điên cuồng sao?

Cô ta phải xem thật kĩ, nếu như Cố Thời Xuyên từ chối cứu Nam Khuê thì Lục Kiến Thành sẽ trở mặt với anh ấy như thế nào, tình anh em của hai người sẽ tan nát ra sao.

Đúng lúc Nam Khuê chết, mối thù năm đó của cô ta được trả lại.

Có thể nói là một mũi tên trúng hai con nhạn, cho nên cô ta rất mong đợi.

Không vội, cứ từ từ mà đợi.

Nhưng Phương Thanh Liên nằm mơ cũng không nghĩ được.

Lúc thấy Cố Thời Xuyên, Lục Kiến Thành đứng dậy, vì đã dùng sức lâu trong khoảng thời gian dài và đè nén quá mức nên anh lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã xuống.

“Thời Xuyên, cứu cô ấy.”

“Nhanh cứu cô ấy, lập tức, tôi muốn cô ấy còn sống, nhất định phải còn sống.”

Lục Kiến Thành nhíu chặt mày, hai mắt đỏ bừng như máu, khuôn mặt tuấn tú lúc này vô cùng chật vật.

Lúc nói chuyện, hai tay anh cũng không bỏ ra mà tiếp tục sơ cứu.

Cố Thời Xuyên nhìn thoáng qua Nam Khuê sau đó lập tức kéo Lục Kiến Thành: “Cậu qua đây, để tôi đến.”

“Được.”

Lục Kiến Thành nhanh chóng nhường chỗ cho anh ấy.

Cố Thời Xuyên đi đến cẩn thận nhìn cô sau đó lập tức ngồi xuống, anh ấy bắt đầu sơ cứu cho Nam Khuê như Lục Kiến Thành.

Nhưng rõ ràng là thủ pháp không giống, cũng thuần thục hơn nhiều.

Nhìn hình ảnh trước mắt, Phương Thanh Liên cắn chặt môi, không dám tin những gì trước mắt.

Cứu rồi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK