Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 627

Nếu như không phải vì không còn cách nào khác, cô thật sự không muốn rời khỏi bệnh viện này.

Thứ nhất là vì sư phụ và sư mẫu, hai người họ rất tốt với cô, rất có trách nhiệm với cô, tận tâm dạy dỗ cô, cô không thể có lỗi với tâm huyết và nỗ lực của họ được.

Thứ hai, như cô đã nói, vào bệnh viện này là mục tiêu và lí tưởng của cô và mẹ, cô hi vọng mình có thể hoàn thành giấc mơ của mẹ.

Đương nhiên còn có một nguyên nhân vô cùng khác vô cùng quan trọng.

Vì bệnh viện này là nơi nổi tiếng nhất, có thực lực nhất, cũng là nơi giỏi nhất, một trong những bệnh viện đứng đầu thành phố, thậm chí là cả nước.

Nơi này có đoàn đội chuyên nghiệp, có tiếng nói nhất, cũng có những giáo sư lợi nhất, đây đều là những thứ mà cô hướng đến.

Xe tiếp tục đi về phía trước.

Nhưng người trên xe từ đầu đến cuối đều không lên tiếng.

Ngay lúc trong lòng Nam Khuê buồn bã suy nghĩ nên viết đơn từ chức thế nào thì đột nhiên người đàn ông trên xe mở mắt ra.

Một giây sau, giọng của anh ấy vang lên: “Sao cô biết tôi tìm cô để làm khó? Không thể vì muốn xin lỗi được sao?”

Đúng vậy, xin lỗi, không phải cô đã chân thành, tha thiết, thành khẩn xin lỗi và nhận lỗi với anh ấy rồi sao?

Nam Khuê ngẩn người, người này còn muốn cô xin lỗi như thế nào đây?

Quý Dạ Bạch nhìn vẻ mặt của cô, biết cô đã hiểu lầm thì thở dài một hơi, nhẹ nhàng nói: “Ý của tôi là, tôi xin lỗi cô.”

“Hả?”

“Xin… xin lỗi tôi?”

Lần này đổi thành Nam Khuê ngẩn người.

“Đúng vậy, Nam Khuê, tôi muốn trịnh trọng cô, cũng muốn nghiêm túc nói với cô một câu xin lỗi. Thật xin lỗi, là tôi nông cạn, tự cho bản thân là đúng mà hiểu lầm cô.”

Nam Khuê hoàn toàn kinh ngạc, dường như lúc này cô đã quên phải phản ứng lại như thế nào.

Quá bất ngờ rồi.

Cô đúng là bị sủng ái mà lo sợ.

Xin lỗi cô?

Vậy mà viện trưởng Quý lại nói xin lỗi với cô?

Không phải là cô đang nằm mơ đấy chứ?

“Viện trưởng Quý, anh… anh nói thật sao? Anh xin lỗi tôi?”

Quý Dạ Bạch nhìn cô, lần nữa nghiêm túc gật đầu: “Yên tâm đi, hiện tại tôi không giống lúc trước, nếu như cô có thời gian thì có thể nghe tôi giải thích không?”

Nam Khuê chưa trả lời, Quý Dạ Bạch đã bắt đầu nói: “Lúc trước tôi không có ấn tượng tốt với cô, năm lần bảy lượt gây chuyện với cô, thậm chí còn ép buộc cô, châm chọc cô, cũng là vì muốn để cô lộ nguyên hình.”

“Nguyên hình cái gì cơ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK