Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 336

“Anh xem mặt sau đi, tôi đã ký xong rồi, chỉ còn chờ anh ký nữa là được, anh ký xong là tờ đơn này lập tức có hiệu lực, anh có thể tự do, được giải phóng, sẽ không bị tôi quấy rầy nữa.”

“Lúc tôi gả vào nhà họ Lục không có đồ cưới, cũng không mang thứ gì đáng tiền, chỉ có một chút quần áo của tôi, hai năm đến nhà họ Lục, tôi cũng không làm tăng giá trị kinh tế cho nhà họ Lục, cho nên anh yên tâm, gia sản của nhà họ Lục và tiền, bất động sản của anh, tôi đều không cần.”

Nam Khuê cho rằng sau khi nghe cô nói, Lục Kiến Thành sẽ vui mừng mà nhanh chóng ký vào đơn ly hôn.

Nhưng không ngờ sau khi cô nói xong, vẻ mặt Lục Kiến Thành trở nên dữ tợn hơn nhiều, càng ngày càng lạnh.

“Nam Khuê…” Anh nhìn cô, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Em muốn không còn chút quan hệ nào với anh như vậy sao?”

“Đây là mong muốn của em sao? Anh hoàn thành giúp em.”

Tay Lục Kiến Thành nhanh chóng lật đơn ly hôn lại, cơn tức trong lồng ngực anh tăng cao, dường như lúc nào cũng có thể trào ra ngoài, lúc lật đến chỗ kí tên, anh lập tức cầm bút lên, chữ kí rồng bay phượng múa nhanh chóng xuất hiện.

Nhìn động tác dứt khoát không chút do dự của anh, trái tim Nam Khuê có chút đau đớn.

Nhưng cô nhanh chóng đưa tay ra muốn cầm giấy thỏa thuận ly hôn đã được ký xong.

Lúc cô vừa mới đưa tay ra, Lục Kiến Thành đột nhiên xé nát đơn ly hôn, đồng thời ném những mảnh vụn xuống đất, mảnh vụn bay lung tung khắp nơi.

Dưới những mảnh giấy bay, đôi mắt sắc bén của Lục Kiến Thành nhìn cô: “Nam Khuê, không có chuyện anh và em sẽ ly hôn với nhau!”

Nam Khuê bình tĩnh nhìn anh, cười lạnh nói: “Nhưng Lục Kiến Thành, tôi đã hạ quyết tâm muốn ly hôn với anh.”

“Không có sự đồng ý và chữ ký của anh thì em không thể ly hôn được.” Lục Kiến Thành nhìn cô chằm chằm.

“Vậy tôi sẽ chờ cho đến lúc anh đồng ý mới thôi.”

“Nam Khuê, anh nói lại một lần nữa, anh sẽ không ly hôn.”

Nam Khuê cười cười: “Lục Kiến Thành, đừng nói một cách chắc chắn như vậy, trên thế giới này làm gì có chuyện hoàn toàn chắc chắn đâu? Cái gì cũng sẽ thay đổi, bao gồm cả suy nghĩ của con người, chờ anh suy nghĩ kĩ rồi thì hãy đến tìm tôi, lúc nào tôi cũng ở nơi này chờ anh.”

“Nơi này?”

Lục Kiến Thành nhìn quanh một vòng rồi kịp thời phản ứng lại: “Em muốn ở nơi này?”

“Đúng vậy.” Nam Khuê gật đầu khẳng định: “Từ hôm nay trở đi tôi sẽ tạm thời ở khách sạn này, nếu đã quyết định ly hôn thì hai người chúng ta không nên ở cùng một chỗ.”

“Nam Khuê, không nói đến chuyện chúng ta chưa ly hôn, cho dù ly hôn, em cảm thấy anh sẽ để cho em lưu lạc đến mức phải ở khách sạn sao?”

“Nhưng tôi cảm thấy ở khách sạn rất tốt!”

Nói rồi cô đưa tay vén rèm cửa sổ lên, nhìn về ánh đèn bên ngoài: “Cảnh đêm rất đẹp, sau khi đóng cửa sổ lại, trong phòng sẽ trở nên yên tĩnh, giường cũng rất mềm mại, lúc ngủ sẽ cảm thấy rất thỏa mãn.”

“Những thứ trong nhà không khiến em thoải mái sao?”

“Đương nhiên những thứ trong nhà rất thoải mái, nhưng…”

Rất nhiều lời Nam Khuê đều giấu trong lòng, cuối cùng cô ngẩng đầu lên, nhìn Lục Kiến Thành nói: “Nhưng từ hôm nay trở đi, đó không phải nhà tôi nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK