Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 994

Lâm Tư Vũ lập tức tiến đến nắm tay anh lại: “Kiến Thành, vừa rồi do em quá tức giận, em không muốn làm anh bị thương, anh đừng trách em, được không?”

Lục Kiến Thành không nói một lời.

Chỉ là ánh mắt nhìn cô ta đã trở nên vô cùng lạnh lùng.

Anh đưa tay đẩy hai tay Lâm Tư Vũ ra, sau đó không có chút do dự xoay người rời đi.

Lâm Duy Đống là người nói là làm, chuyện này Lục Kiến Thành đã sớm biết.

Nhưng tốc độ tấn công của nhà họ Lâm vẫn vượt quá những gì Lục Kiến Thành dự đoán.

Từng đợt tấn công mãnh liệt như sóng, cổ phiếu của Lục thị dường như đã rơi xuống mức giá thấp nhất trong lịch sử.

Rất nhiều người đã bắt đầu bán tháo cổ phiếu.

Thị trường cổ phiếu cũng vô cùng hỗn loạn.

Nam Khuê nhìn tin tức trong điện thoại di động, không dám tin vào những gì mình thấy.

Sao lại như vậy?

Không phải Lâm Tư Vũ đã đồng ý rằng nhà họ Lâm sẽ đầu tư sao?

Chẳng lẽ cô ta không thuyết phục được ông nội mình?

Không thể, ngày đó rõ ràng ông cụ Lâm đã đến công ty, hơn nữa còn đồng ý sẽ đầu tư.

Loại bỏ hết những tình huống khả quan, Nam Khuê biết chỉ còn một khả năng.

Đó chính là Kiến Thành từ chối.

Cho nên bây giờ nhà họ Lâm đang trả thù.

Cả một buổi sáng Nam Khuê đều không có tâm trạng làm gì.

Cô tìm kiếm tất cả những tin tức liên quan đến nhà họ Lục, hi vọng có thể đọc được một tin tốt.

Nhưng kết quả tất cả đều khiến cô thất vọng.

Tình huống nhà họ Lục vô cùng tệ.

Hai ngày hôm sau, Lục Kiến Thành lại đến gặp Lâm Duy Đống.

Cũng như lần trước, Lâm Duy Đống bày tỏ không muốn gặp anh.

Trừ khi anh đồng ý với điều kiện của ông ta, đó là cưới Tư Vũ.

Lục Kiến Thành đưa tập tài liệu cho quản gia, lễ phép nói: “Mong ông đưa cái này cho ông cụ Lâm, tôi tin rằng ông ấy đọc xong sẽ gặp tôi.”

“Nếu tổng giám đốc Lục đã tự tin như vậy thì tôi sẽ thay ngài đưa.”

Năm phút sau quản gia đi xuống, ánh mắt nhìn Lục Kiến Thành trở nên vô cùng nguy hiểm: “Tổng giám đốc Lục, lão gia cho mời.”

Lục Kiến Thành vừa đến, Lâm Duy Đống đã nói quản gia ra ngoài.

Vẻ mặt ông ta khiếp sợ nhìn anh: “Báo cáo này cậu lấy ở đâu ra?”

“Ông Lâm cũng là người trên thương trường mấy chục năm, chắc ông biết rằng không có gì mà không thể dùng tiền cạy miệng ra được, huống hồ nơi ngài đi còn là bệnh viện tư nhân, muốn dùng tiền để mua tin cũng không phải việc khó, hơn nữa cháu còn đưa ra cái giá khiến bọn họ căn bản không từ chối được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK