Mục lục
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu - Chương 2541



Hứa Tâm Duyệt cũng bị doạ sợ, nói với cậu nhóc: “Tiểu Mục, em đừng để dì Hứa đó biết chị đang ở nhà em, nếu không chị sẽ rất phiền phức, em giúp chị được không, làm ơn?”



Cậu nhóc nhìn thấy Hứa Tâm Duyệt rát lo lắng thì gật gật nói: “Chị đừng lo! Chị Tâm Duyệt, em sẽ bảo vệ chị.”



Nói xong cậu nhóc như một nam tử hán nhỏ hùng dũng bước ra ngoài.



Cố Thừa Tiêu vòng tay lại, lắng nghe tiếng đóng cửa sau lưng, đôi mắt anh sắc như báo, như tia x-quang quét quanh người phụ nữ trước mặt.



Hứa Tâm Duyệt lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thì bỗng nhớ ra Cố Thừa Tiêu vẫn còn ở đây, cô ngay lập tức bước Vào trạng thái cảnh giác.



“Anh… anh không được làm bậy!” Hứa Tâm Duyệt ngay lập tức ôm lấy ngực, làm động tác phòng thủ.






Đôi môi mỏng của Cố Thừa Tiêu khẽ nhéch lên, anh tao nhã bước đến ghế sô pha ngồi xuống, bắt chéo chân lên, đôi mắt khóa chặt lấy cô.



“Nói cho tôi biết, cô đã dùng phương pháp gì để mê hoặc một cậu bé bón tuổi thành thế này? Tại sao con trai tôi đến mẹ ruột của nó cũng không muồn nhận, lại cứ muốn cô.”



Đây là điều mà cho đến nay Cố Thừa Tiêu vẫn không hiểu nỗi. Hứa Tâm Duyệt có chút sững sờ, làm sao có thể giải thích rõ ràng loại chuyện này với anh chứ? Mặc dù cô biết rất rõ rằng cô và Tiểu Mục vừa gặp đã có cảm giác thân thiết với nhau, hơn nữa có lẽ còn vì cậu nhóc là là kết quả của việc cô mang nặng đẻ đau 10 tháng. Nhưng mà cô sẽ không nói ra chuyện này.



“Tôi sẽ nói rõ với Tiểu Mục, từ ngày mai trở đi tôi sẽ không đến gặp cậu bé nữa, vậy nên anh không cần phải lo lắng.”



Hứa Tâm Duyệt giải thích.



Cố Thừa Tiêu khẽ nhướng mày, anh cảm thấy con trai mình sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.



“Cô đổi số điện thoại hiện tại đi.” Có Thừa Tiêu ra lệnh.



Con trai anh có số điện thoại của cô thì sẽ biết cách liên lạc với cô.



Hứa Tâm Duyệt cắn môi, gật đầu đồng ý: “Được, tôi sẽ đổi.”



Dưới ánh đèn, Cố Thừa Tiêu nhìn cô gái có vóc dáng mảnh mai, làn da trắng ngần trước mắt, trong lòng không hiểu sao lại dấy lên một luồng khí nóng, cảm giác này khiến anh nghĩ chắc là điều hòa trong phòng hỏng rồi.






“Mối quan hệ của cô với Hứa An An là như thế nào?” Có Thừa Tiêu hỏi.



Hứa Tâm Duyệt suy nghĩ một lúc, sắc mặt trở nên lạnh nhạt: “Chúng tôi ngày thường không có quan hệ gì mới nhau cả.”



“Tiểu Mục không nhận cô ta là mẹ, có phải là do cô đặt điều nói xấu với Tiểu Mục sau lưng không?” Cố Thừa Tiêu hỏi lại lần nữa.



Những lời này khiến khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Tâm Duyệt thay đổi, cô trừng mắt nhìn anh: “Anh đang nói nhảm nhí gì vậy, tôi không có.”



“Thật sao? Theo tôi biết thì nhà họ Hứa đã sớm phủ nhận thân phận người nhà họ Hứa của cô. Có thể là cô đã ôm mối hận và muốn trả thù Hứa An An.” Cố Thừa Tiêu khẽ hừ lạnh, đôi mắt sâu hoắm, lạnh lùng của anh như nhìn thấu tất cả.



Hứa Tâm Duyệt tức giận đến run người, cô lập tức xông đến trước mặt anh nói: “Anh đừng nói bậy, tuy rằng tôi không thích Hứa An An, nhưng tôi không thèm làm loại chuyện này, huống hồ tôi… tôi rất thích Tiểu Mục, tôi sẽ không đặt điều nói xấu người khác trước mặt cậu bé. “



Thân hình cao gầy của Có Thừa Tiêu lập tức đứng lên, hai người cách nhau không quá nửa cánh tay, mà thân hình cao lớn của anh lập tức khiến cho người khác thấy áp lực.



Hứa Tâm Duyệt bất giác nuốt nước bọt, định lùi lại một bước, nhưng chân của cô lại vấp phải góc bàn kính trước ghế sofa.



Không hề lường trước được nguy hiểm này, thân thể của cô đứng không vững, la lên một tiếng, tay cô thò về phía trước bắt lầy một vật gì đó có thể tránh cho cô bị ngã.



Chiếc áo sơ mi mặc ở nhà của người đàn ông bỗng chốc chỉ nghe thấy tiếng “pực pực” liên tiếp. Sau một hàng dài âm thanh, hàng cúc kim cương đen trên chiếc áo của người đàn ông đều bị bung ra, lộ ra vùng eo và cơ bụng cường tráng của người đàn ông.



“ÁI”



Hứa Tâm Duyệt vẫn đang ngả người về phía sau sợ hãi la lên, mắt thấy cô sắp ngã xuống mặt bàn, cánh tay của người đàn ông lúc này mới vươn ra, cứu lấy cô.



Cánh tay của người đàn ông giữ chặt lấy cánh tay gầy quộc của cô, kéo về phía mình, lúc này cô không ngã xuống mặt bàn nữa mà cả khuôn mặt đập vào ngực người đàn ông, vẫn làm cho trước mắt cô hiện lên đầy sao vàng.



Mà người đàn ông, chiếc áo sơ mi trên người không được cài cúc, cả người đầy khí tức đàn ông nam tính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK