Mục lục
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1053:





Mà lúc này ở đầu dây bên kia Diệp Giai Mị tức đến nỗi đá chân, mặc dù bây giờ bà không màng tới Bạch Thế Trạch nhưng vẫn ham muốn tiền của ông, bà ta cảm thấy tiếc khi ông tiêu lên người những tiểu tam tiểu tứ.





Diệp Giai Mị tức giận đến run rầy, có điều bà ta cũng có chỗ để giải sầu, bà ta cũng không phải người dễ lo lắng, chỉ cần bà ta an phận diễn ở trước mặt Bạch Thé Trạch thì những năm này Bạch Thế Trạch mới không biết bà ta có người bên ngoài.





Người đàn ông này là bạn học cấp ba của Diệp Giai Mị, là người phụ trách của một công ty nhỏ, cũng có chút năng lực nhưng vẫn không thể so sánh được với Bạch Thế Trạch.





Diệp Giai Mị trực tiếp gọi điện thoại, muốn tìm kiếm sự an ủi.





Người đàn ông ở đầu dây bên kia nghe điện thoại, là một người cực kỳ cưng chiều bà: “Giai Mị, sao vậy?”





“Bạch Thế Trạch lại giận em rồi, tối mai ông ta có buổi tiệc mừng, nhưng ông ta không cho em đi.”





“Vậy thì đừng đi nữa! Đến chỗ anh đi, anh ở cùng em.”





“Em không muốn, em muốn đi, em muốn đi xem xem con hồ ly tinh bên cạnh ông ta có hình dạng như nào.” Diệp Giai Mị hạ quyết tâm, ngày mai cho dù thế nào bà ta nhất định cũng phải đi để làm rõ địa vị của bà ta. Cũng để cho.





nhân viên trong công ty biết uy nghiêm của bà ta.





“Bọn trẻ vẫn khỏe chứ?” Lúc này người đàn ông ở đầu dây bên kia quan tâm hỏi.





“Vẫn khỏe!” Ngữ khí của Diệp Giai Mị bỗng nhiên dịu dàng: “Bây giờ Dung Dung thiếu vài điểm, có điều Bạch Thế Trạch vẫn muốn chỉ tiền mua chuộc để nó có thể qua.”





“Đó là trường đại học có một không hai trong nước, chỉ cần có thể vào thì số tiền này tiêu cũng không tiếc.”





“Tất nhiên rồi, con của chúng ta sao có thể không học ở trường đại học tốt nhất đây? Tương lai nó còn là người thừa kế tài sản của Bạch gia nữa.”





Người đàn ông ở đầu dây bên kia lập tức vui mừng: “Anh không thể cho con được cái gì, đành dựa hết vào em vậy.”





“Là do Bạch Thế Trạch nợ em, đáng đời ông ta phải nuôi con hộ chúng ta.” Diệp Giai Mị hừ lạnh: “Bây giờ, con gái lớn của ông ta cũng về rồi, còn dám ngang nhiên tranh với em, em thấy là cô ta muốn cướp gia sản của Bạch gia đây mà.”





“Không phải em nói đứa con gái đó sớm đã bỏ nhà đi rồi sao?”





“Lúc trước cô ta vừa đi liền đi ba năm không quay về, hiện tại cô ta quay lại rồi, cũng thông minh hơn, vừa mở miệng liền đòi một ngôi nhà và một chiếc xe, không chừng Bạch Thế Trạch còn muốn cho cô ta cái gì tốt hơn nữa!”





“Giai Mị, vậy thì phải dựa vào năng lực của em rồi, tài sản của Bạch gia đều phải để lại cho con gái chúng ta.”





“Em nhất định sẽ không để nha đầu thối đó đoạt được, hừ!” Sau khi Diệp Giai Mị oán giận vài câu, tâm tình cũng tốt lên nhiều, bây giờ bà ta phải ra ngoài mua váy dạ hội để mặc đi buổi tiệc tối mai.





“Được rồi, không nói nữa, em phải ra ngoài mua đồ đây.”





“Được!” Người đàn ông đối diện cũng cực kỳ thuận theo bà.





Diệp Giai Mị thích ông ta, ngoài việc sinh cho ông ta hai đứa con, cũng chính là cách ông ta nâng niu bà ta trên tay để bà nghe lời ông.





Đây là sự dịu dàng mà Bạch Thế Trạch không bao giờ có được.





Diệp Giai Mị nghĩ đến buổi tiệc ngày mai có thể bắt quả tang chồng cùng người phụ nữ khác, bà ta cũng nên thể hiện phong thái Bạch phu nhân của mình.





Hình Nhất Phàm ra ngoài ăn trưa cùng Lam Thiên Thần và Trần Lương, sau xe họ còn có một chiếc xe ô tô màu xanh không quá nỗi bật theo sau, người này liên tục ở bãi đỗ xe đợi bọn họ dùng xong bữa trưa.





Khoảng hai giờ, Hình Nhất Phàm cùng Lam Thiên Thần và Trần Lương đi xuống, bởi vì Trần Lương có tài xế nên uống một chút rượu, trước hình tượng có chút say rượu của Trần Lương, Hình Nhất Phàm và Lam Thiên Hạo đứng bên cạnh ông thân hình của bọn họ giống như hai người mẫu cao cấp, phong thái hiên ngang cùng vẻ đẹp trai tuần tú.





“Chú trần, chậm chút, chậm chút…” Lam Thiên Thần đỡ.





ông lên xe, còn căn dặn tài xế lái xe chậm một chút đưa ông về nhà.





Sau khi tiễn Trần Lương xong, Lam Thiên Thần quay lại nhìn Hình Nhất Phàm: “Có muốn đi đâu đó ngồi chút không?”





“Mình về nhà xem văn kiện, vụ án này có chút phức tạp.”





Hình Nhất Phàm từ chối anh.





Nhưng Lam Thiên Thần lại không biết trong lòng Hình Nhất Phàm không chỉ bị thu hút bởi vụ án, mà anh muốn về nhà để gặp một cô gái.





Lam Thiên Thần gật đầu vỗ vai anh: “Quan tòa lần này không thể thua.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK