Đáp Ứng Yêu Cầu Của Anh “Được rồi! Đi đi! Liệt Hàn, thay bác chăm sóc Tư Vũ thật tốt.” Đường Hùng đưa ra lời đề nghị với Hình Liệt Hàn.
Hình Liệt Hàn nghiêm túc gật đầu: “Bác cứ yên tâm, cháu sẽ chăm sóc Tư Vũ thật tốt.” Câu nói này khiến Khưu Lâm ở bên hoảng sợ, xem ra Mộ Phi không phá vỡ tình cảm của họ.
Nghĩ tới Đường Tư Vũ đã sinh con cho nhà họ Hình, có vẻ như tình yêu của Hình Liệt Hàn dành cho cô ấy cũng sẽ vì đứa trẻ đó mà mãnh liệt hơn.
Điều này khiến Khưu Lâm hơi lo sợ về tương lai. Sức khỏe của chồng bà mỗi ngày một kém hơn. Một ngày nào đó, khi ông nhắm mắt xuôi tay, Đường Tư Vũ nhất định sẽ ngay lập tức đến đòi phân tài sản của công ty. Lúc đó, cô sẽ lấy đi 30% cổ phần của mẹ đẻ. Công ty có thể tiếp tục duy trì không? Khưu Lâm càng nghĩ càng cảm thấy bát an.
Đường Tư Vũ rời khỏi cửa phòng bệnh, tay của Hình Liệt Hàn tự nhiên dắt cô đi, Đường Tư Vũ nhìn ngước lên, nói: “Tối nay cảm ơn anh.” “Giữa anh và em còn cần nói lời cảm ơn sao?” Hình Liệt Hàn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi của cô.
Đường Tư Vũ mím môi, nhưng khóe miệng lại vô ý nhéch lên một nụ cười.
Ra khỏi cửa bệnh viện, Đường Tư Vũ lên xe đua của Hình Liệt Hàn, phóng thẳng về biệt thự của anh.
Đường Tư Vũ hôm nay cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cô dựa vào ghế muốn ngủ.
“Nếu em muốn ngủ, thì cứ ngủ đi!” Hình Liệt Hàn nói với cô.
Đường Tư Vũ nhẹ “uhm” một tiếng, tựa vào cửa sổ xe. Gió đêm mùa hè mang theo chút mát mẻ khiến cơn buồn ngủ của cô nhanh chóng kéo đến, chả máy chốc cô liền ngủ mắt.
Lúc này Hình Liệt Hàn cũng không vội vàng lái xe về nhà. Anh lái xe từ từ trên đường với tốc độ thấp, để cô chìm vào giấc ngủ thật yên bình.
Về đến biệt thự, đã mười một giờ tối.
Hình Liệt Hàn nhìn cô gái đang ngủ trên ghế phụ, dưới ánh đèn màu vàng dịu, một nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô được giấu trong mái tóc đen, nửa mặt còn lại lộ ra vừa sạch sẽ, vừa xinh đẹp.
Hình Liệt Hàn ngơ ngác nhìn cô, đôi tay thon dài lười biếng chống lên đầu, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô không nhúc nhích hồi lâu.
Đường Tư Vũ đang ngủ say, thì đột nhiên bị kinh sợ, choàng mở mắt.
Điều này cũng dọa người đàn ông đang nhìn lén bên cạnh phải sợ một phen, anh vội nhìn cô chằm chằm, trầm giọng hỏi: “Sao vậy?” Đường Tư Vũ nhìn anh, vẻ mặt hoảng sợ, sau đó lấy tay che bụng, vội vàng đầy cửa xuống xe.
Hình Liệt Hàn hơi sửng sốt nhìn cô, sau đó thấy Đường Tư Vũ cúi xuống, nhấn bật đèn xe, nhìn chằm chằm vào ghế phụ lái của Hình Liệt Hàn. Vì đó là ghế sofa da màu đen nên không thể nhìn thấy gì, nhưng Đường Tư Vũ lại rút một tờ giấy, ấn lên trên ghé.
Nhuộm máu đỏ tươi.
“Xin lỗi, tôi làm bẫn xe anh.” Đường Tư Vũ lập tức đỏ bừng cả mặt, vừa rồi làm cô tỉnh lại chính là luồng khí nóng từ trong cơ thể chảy ra.
Nhưng cô không ngờ dù xuống xe nhanh như vậy nhưng cô vẫn khiến xe của anh bị vấy bẩn.
“Không sao đâu, anh bảo người tháo ra rửa sạch là được.” Hình Liệt Hàn cười, không đề ý chuyện này.
Đường Tư Vũ lập tức nghĩ tới một việc cấp bách, khi đến đây, cô không mua băng vệ sinh.
“Ừm… Tôi nhớ ở lối vào có một cửa hàng 24 giờ, anh có thể mua giúp tôi …” Đường Tư Vũ ngượng ngùng nói.
Nhưng Hình Liệt Hàn đã hiểu ý cô, anh trả lời đầy sảng khoái: “Có thể! Nhưng, anh nên mua của nhãn hiệu nào?” “Chỉ cần mua hàng bằng bông là được, sau đó, mua gói dùng ban ngày, thêm một hộp dùng ban đêm.” Đường Tư Vũ lúc này cũng không chọn lựa nữa.
Hình Liệt Hàn vẫn chưa hiểu, nhưng anh quyết định mua nhiều thêm một chút chắc không sai.
“Được rồi, em về nhà trước chờ anh.” Hình Liệt Hàn nói xong, quay đầu xe, lái ra khỏi sân.
Đường Tư Vũ hơi buồn bực, ảo não, cô lại quên mất thời gian chuyện tốt đến, nhưng lần này bị chậm mấy ngày, nên cô mới đặc biệt mệt mỏi.
Đường Tư Vũ trở về phòng tắm rửa thay quần áo. Khi cô mặc áo choàng tắm đi ra, cô thấy trên tủ cạnh giường có một túi băng vệ sinh lớn, với hơn ba mươi gói bên trong. Đường Tư Vũ trợn mắt nhìn, Hình Liệt Hàn lại mua nhiều như vậy cho cô ấy sao? Sau khi dùng băng vệ sinh, Đường Tư Vũ muốn nói lời cảm ơn với Hình Liệt Hàn.
Cô gõ cửa phòng ngủ chính, thấy Hình Liệt Hàn đã cởi áo sơ mi, cởi trần đứng trước cửa số chạm đất, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ hơi nóng lên.
“Sao anh lại mua nhiều như vậy?” Đường Tư Vũ cảm thấy thật lãng phí, cô nhiều nhất chỉ dùng tới vài hộp.
Hình Liệt Hàn mỉm cười: “Anh không biết phụ nữ các em cần dùng bao nhiêu! Nên đành mua nhiều một chút, có đủ không?” Đường Tư Vũ bị lời nói của anh làm cho bật cười khúc khích, cô nói: “Đủ rồi, chắc vài tháng tôi cũng không dùng hết!” Hình Liệt Hàn thấy cô cười, đôi mắt sáng và hàm răng trắng đều khiến tâm trí anh cũng gợn sóng.
Đường Tư Vũ nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của anh, nụ cười của cô liền chuyền thành hơi chút xấu hổ, xoay người muốn rời đi.
Đột nhiên, người đàn ông đuổi theo hai bước, vươn tay nhanh chóng siết chặt cổ tay cô.
“Đừng đi.” Đường Tư Vũ kinh ngạc, quay đầu nhìn anh: “Sao vậy?” “Bây giờ em đang tới ngày, không phải lo lắng tối nay anh có làm gì em hay không, vậy tối nay ngủ trong phòng anh đi.” Hình Liệt Hàn nói thẳng.
Tim Đường Tư Vũ thắt lại, ngủ trong phòng anh? “Anh không sợ tôi làm bản ga trải giường của anh sao?” Đường Tư Vũ nhớ lại lần trước anh đã giặt giúp cô, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng dưới ánh đèn.
“Bản rồi, anh sẽ giặt lại.” Hình Liệt Hàn nhìn chằm chằm như muốn thiêu đốt cô, ánh mắt kiên định.
Đường Tư Vũ không dám nhìn vào ánh mắt anh, cô cảm thấy tay anh đang nắm chặt, trong lòng bỗng hiện lên một vòng gợn sóng.
Cô cắn môi, nhẹ giọng nói: “Được!” Một niềm vui trào dâng trong mắt Hình Liệt Hàn, cuối cùng cô đã không từ chối.
“Tôi về phòng một chuyến rồi qua đây.” Đường Tư Vũ muốn chuẩn bị một chút rồi quay lại, cô không muốn lại bắt anh giặt ga trải giường.
“Được, anh đi tắm trước.” Hình Liệt Hàn để cô đi, nhìn cô bước ra ngoài rồi, anh mới vào phòng tắm đề tắm.
Đường Tư Vũ tìm một miếng dán vệ sinh dạng quần để mặc vào, cô mặc cả bộ ngủ rồi đi ra.
Khi đẩy cửa phòng Hình Liệt Hàn, mặt hồ trong tim cô đột nhiên như bị ném một hòn đá, các tia nước bắn ra.
Trời ạ, sao cô lại vào phòng anh ngủ? Việc này lại tự nhiên như vậy? Điều này là không nên! Thể diện của cô ở đâu? Cô và người đàn ông này vẫn chưa xác định quan hệ bạn trai và bạn gái! Đường Tư Vũ cười nhạo chính mình, nhưng vừa rồi, khi người đàn ông kéo cô, đưa ra yêu cầu cô ngủ với anh, cô lại không thể từ chối người đàn ông này.
Có phải thật sự vì cô đến ngày, biết rằng anh không thể chạm vào cô nên mới tự tin vào phòng anh như vậy không? Nhất định là như vậy! Đường Tư Vũ tự tìm lý do thuyết phục mình. Cô nhẹ nhàng đầy cửa bước vào phòng của Hình Liệt Hàn.
Nghe thấy tiếng tắm rửa trong phòng tắm, cô không nghĩ nhiều, nằm ở một bên giường anh, kéo chăn mỏng qua eo.