“Chúng ta nhát định đến.” Bùi lão gia cười nói.
“Nguyệt Hoàng cùng Tiểu Đống! Thật là trời đất tạo nên một đôi, chúng ta thật hy vọng mau sớm chứng kiến chuyện tốt của các con.”
“Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ cưới Nguyệt Hoàng về.” Vẻ mặt Triệu Đống tự tin.
Đối diện Bùi lão gia cùng ba Bùi cũng tán thành anh ta nhanh chóng sử dụng tuyệt chiêu, truy cháu gái nhà bọn họ về tay.
“Cháu đi rửa tay.” Bùi Nguyệt Hoàng thật đúng là có chút không chịu nỏi, thấy bữa cơm tối nay này, đại khái ngay cả kén rễ đều rút gọn, cục diện trực tiếp để cho cô cùng Triệu Đống kết hôn.
“Nguyệt Hoàng, anh cùng em đi.” Triệu Đống lập tức đứng dậy, muốn theo cô.
“Không cần đâu.” Bùi Nguyệt Hoàng khách khí nói một câu, kéo cửa đi ra, vừa ra khỏi cửa, cô liền hít thở sâu một hơi, tựa như đang khẩn cấp cần thở dưỡng khí để cứu chính mình.
Chân Bùi Nguyệt Hoàng khôi phục một chút, có thể bước.
đi chậm một chút, cô đi về phía phòng vệ sinh, đầy đầu cô đều là chuyện mới vừa rồi, đầu óc cô có tỉnh táo đến đâu, đều cảm giác có chút hoa mắt chóng mặt.
Trong hành lang cách điệu, một bóng dáng mới vừa từ toilet qua đây, nhìn thấy người phụ nữ dưới bóng đèn bước tới, anh cho rằng ảo giác.
Lam Thiên Thần hơi nhìn chằm chằm mắt sáng như sao, sao lại gặp cô ở đây? Anh híp mắt định thần nhìn lại, quả nhiên là Bùi Nguyệt Hoàng.
Cô mang giày đề bằng, xem ra đi được.
Lam Thiên Thần thấy cô không ngắng đầu lên, rõ ràng cho thấy không có phát hiện ra anh, anh không khỏi sinh ra ý muốn trêu chọc cô, anh đi tới trước mặt cô.
Lúc này Bùi Nguyệt Hoàng nào có tâm trạng nhìn người bên ngoài, cô thầm nghĩ đi vào phòng vệ sinh yên lặng một chút, mà đúng lúc này, mắt thấy cô sẽ đụng vào một người, cô nhanh chóng đi sang hướng bên cạnh, nhưng người đàn ông này có chút đáng ghét lập tức chặn lại bên cạnh cô, đây rõ ràng chính là gây chuyện mà, khiến cô lập tức tức giận ngước mắt.
Ánh mắt cô sắc bén nhìn người đàn ông ngăn cản cô, trong nháy mắt biến thành giật mình ngạc nhiên.
“Cậu… cậu sao lại ở chỗ này?” Bùi Nguyệt Hoàng kinh ngạc nhìn anh.
“Sao tôi không thể ở chỗ này chứ?” Lam Thiên Thần buồn cười hỏi.
Bùi Nguyệt Hoàng cũng không khỏi cảm thấy buồn cười, đây là nhà hàng, hình như anh ở chỗ này cũng không có gì kỳ lạ.
“Cậu tránh ra một chút.” Bùi Nguyệt Hoàng cũng có chút nóng vội.
“Bùi tổng, ngắt điện thoại người khác chính là rất bát lịch sự.” Lam Thiên Thần khoanh tay, dựa vào người cao hơn cô ra nửa cái đầu, hơi cúi người nhìn cô.
Bùi Nguyệt Hoàng biết hôm nay đối với anh quá đáng một chút, cô nở nụ cười: “Được rồi, Lam nhị thiếu muốn tôi làm thế bồi thường cho cậu đây?”
“Mời tôi ăn bữa cơm!” Lam Thiên Thần yêu cầu nói.
“Được! Chờ tôi có thời gian tôi mời cậu.” Bùi Nguyệt Hoàng tự nhiên bằng lòng.
Lam Thiên Thần thấy cô đồng ý rồi, anh mới hài lòng nghiêng người nhường một cái: “Đi thôi!”
Bùi Nguyệt Hoàng đột nhiên nghĩ đến một việc, đêm nay ý tứ của ông nội cùng Triệu gia, rõ ràng có ý bức bách, mặc dù đêm nay không thành, ông nội cũng sẽ tìm cơ hội để cho cô cùng Triệu Đống tiếp tục chung đụng.
Bởi vì ông nội cực kì hài lòng cái tên Triệu Đống này, vì ngăn chặn còn có bữa tiệc như vậy về sau, cô cảm thấy.
nhờ Lam Thiên Thần giúp một việc, sẽ có hiệu quả lập tức.
Vừa lúc xế chiều hôm nay ở phòng làm việc cô đề cập qua anh với Triệu Đống, bây giờ dẫn anh đi, hẳn rất có sức thuyết phục đi!
“Lam nhị thiếu, chờ một chút.” Bùi Nguyệt Hoàng gọi Lam Thiên Thần muốn rời đi.
Lam Thiên Thần lập tức quay đầu nhìn cô: “Bùi tổng còn có việc gì?”
“Có thể giúp tôi một chuyện không?” Bùi Nguyệt Hoàng nghiêm túc hỏi.
“Vậy phải xem việc gì?” Lam Thiên Thần cong môi cười hỏi, ở dưới đèn hành lang, khuôn mặt đẹp trai đó hiện lên một khí chất sạch sẽ mê người.