Hình Nhất Phàm mỉm cười: “Anh khen thưởng cho em hơn chục lần rồi, bây giờ anh là người nổi tiếng nhất trong số các độc giả của em đó.”
Bạch Hạ: “…”
Sau một lúc im lặng, cô nói: “Anh đọc tiếp đi! Em đi tắm.”
*Ừ đi đi!”
Hình Nhất Phàm đọc kỹ, đọc kỹ từng trang trước khi lật trang.
Tính cách của Tô Dã hoàn toàn là bản gốc của anh, không ngờ trong mắt Bạch Hạ anh lại quan trọng như vậy, nếu không đặt anh vào tâm điểm của trái tim cô, làm sao cô có thể khắc họa được vẻ ngoài đẹp trai của anh?
Ngay cả quần áo cũng giống.
Hình Nhất Phàm gần như bị mê hoặc, anh không bao giờ’ nghĩ truyện tranh của nữ sinh lại ngây thơ đến vậy, nhưng khung hình nào cũng thu hút khiến anh không thể rời mắt được.
Bạch Hạ tắm xong nhìn người đàn ông đang ngồi xếp bằng trên sô pha, biến thành nằm ngửa nhưng ipad trong tay vẫn cầm chắc.
“Mắt anh có đau không? Anh có muốn nghỉ trước rồi đọc tiếp không?”
Bạch Hạ thật sự lo lắng anh nhìn ipad lâu quá.
“Không đau, anh mới phát hiện vợ yêu anh nhiều như vậy.”
Hình Nhất Phàm cũng không quên khoe khoang.
Trong lòng Bạch Hạ ngọt ngào, còn nói cô à?
Vốn tưởng bị anh phát hiện là chuyện đáng xấu hổ, không ngờ anh lại có phản ứng như vậy.
“Em có vẽ anh lệch đi đâu.”
Bạch Hạ ngồi bên cạnh chống cằm hỏi.
Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Vẽ chồng siêu đẹp trai!”
Bạch Hạ không khỏi lườm anh một cái, cười cười: “Anh bớt tự đắc, không phải vấn đề dáng đẹp, là do em vẽ đẹp.”
Hình Nhất Phàm tiếp tục lật, vừa lật đến một trang, anh nheo mắt thán phục: “Tư thế của nụ hôn này rất đúng, xem ra anh dạy tốt lắm.”
Bạch Hạ lập tức hít một hơi thật chặt, duỗi tay ra nắm lấy ipad của anh, đương nhiên cô biết nụ hôn đã xảy ra không chỉ là nụ hôn, bên cạnh còn có một đoạn miêu tả tình tiết, cô đỏ mặt nói: “Không cho phép nhìn cái này.”
Hình Nhất Phàm chỉ mong chờ điều này! Cánh tay dài của anh vươn tới muốn giật lại, Bạch Hạ bám chặt lấy ipad không chịu cho anh xem.
Nhưng mà, mục tiêu của người con trai kia đâu phải ipad.
Đó là một cô gái thơm tho vừa mới tắm xong, cánh tay mạnh mẽ của anh đẩy qua hai bên đầu, Bạch Hạ tưởng rằng anh sẽ nắm lấy ipad, vội vàng ngã xuống sô pha, nhưng như vậy lại tạo điều kiện cho anh.
Cuối cùng Bạch Hạ cũng biết âm mưu của anh, nhưng đã quá muộn, người đàn ông kia nâng cằm cô lên, thả xuống một nụ hôn cường hãn.
“Ư…” Bạch Hạ phát ra âm thanh rên rỉ.
Mà ipad trên tay cô bị người đàn ông dễ dàng giật lấy, đặt ở bàn phụ, anh bắt đầu hôn sâu.
Bạch Hạ chóng mặt, cô đưa tay đẩy một hồi, một lúc sau mới đưa tay ôm cổ anh.
Rốt cục, Hình Nhất Phàm cũng buông cô ra, gương mặt xinh đẹp của Bạch Hạ đỏ ửng, nhìn gương mặt tuấn tú này trên đầu, cô nheo mắt cảnh cáo: “Không được hôn nữa.”
*Có muốn anh cho em thêm máy tư thế hôn khác không?”
“Giúp em tìm linh cảm?”
Hình Nhất Phàm cười xấu xa, để lộ khuôn miệng trắng sáng và hàm răng trắng đều tăm tắp.
Bạch Hạ chỉ ngửi thấy mùi nguy hiểm, cô muốn thoát ra khỏi anh, xoắn xuýt.
Nhưng khuôn mặt tuần tú của người đàn ông lập tức hơi căng lại, trầm giọng nói: “Đừng nhúc nhích, cử động nữa anh không khách khí đâu.”
Bạch Hạ dừng lại động tác, nhanh chóng nhìn anh bằng ánh mắt cảnh giác, Hình Nhất Phàm thở hồn hễển: “Đã bảo đừng nhúc nhích lung tung, giờ làm sao đây?”