Lão Từ cũng không nghĩ nhiều, gật đầu nói: “Được! Vậy tôi đi về công ty trước, chỗ nào cần tôi, tôi lập tức chạy tới.”
“Đi đi! Tôi lát nữa cũng sẽ bảo trợ lý của tôi đến hỗ trợ, còn nữa, chuyện này trước hết đừng nói cho Tư Vũ, miễn không để con bé ở nước ngoài lại phải lo lắng cho cha nó.”
“Thế nhưng mà, nếu như không thông báo cho đại tiêu thư, khi trở về nước cô ấy nhất định sẽ rất tức giận.”
“Được rồi! Đề tôi nói cho! Anh chỉ cần giải quyết việc của công ty là được.” Khưu Lâm đem cơ hội này kéo sang phần mình, bà ta không muốn Lão Từ sau lưng báo tin cho Đường Tư Vũ.
Lão Từ vừa nghe nói phu nhân sẽ thông báo thay mình, trong lòng cũng yên tâm một chút, là gia chủ nhà họ Đường, Khưu Lâm thông báo cho Đường Tư Vũ là thích hợp hơn cả.
“Vậy tôi đi trước.” Lão Từ nói xong, có chút lo lắng rồi liếc nhìn về hướng phòng cấp cứu, ông là muốn ở lại, thế nhưng, hai giám đốc điều hành trong công ty lại đang ở bệnh viện khiến ông phải đi tập trung vào những văn kiện quan trọng.
Tất nhiên công ty cũng là huyết mạch của Đường Hùng, không thể có chuyện gì xảy ra với nó được.
Ngay khi Lão Từ rời đi, Khiêu Lâm ngay lập tức gọi cho trợ lý của bà ta và yêu cầu trợ lý thông báo cho Trần Phong, giám đốc của văn phòng luật sư sở tài vụ của tập đoàn Đường thị đến, đồng thời bà cũng thông báo cho trợ lý thân cận quay trở về nhà của Đường gia, mang cho bà ta di chúc do Đường Hùng soạn.
Sau khi Khưu Lâm dặn dò, bà ta lập tức gọi điện thoại cho Đường Y Y bảo cô đến, lúc này nhất định phải xuất hiện với tư cách là con gái, như vậy mới tỏ vẻ Đường Tư Vũ là vô tình tàn nhẫn, đến lúc cha cô sắp chết mà cũng không trở về.
Đường Y Y nghe vậy liền vội vàng từ chỗ một người bạn chạy đến bệnh viện. Cấp cứu mất hai tiếng đồng hồ, đèn trong phòng mổ cuối cùng cũng tắt, Khưu Lâm hô hấp như nghẹn lại, vài giây sau tim bà .
ta vẫn còn đau, bà ta cùng chồng cũng đã cùng nhau trải qua nhiều năm như vậy, vẫn là còn có tình cảm.
Chỉ là đối với bà ta bây giờ, tình cảm không thể so sánh bằng lợi ích của tập đoàn Đường thị, bà tuyệt đối không thể đề tập đoàn Đường thị rơi vào tay của Đường Tư Vũ, hiện tại cô đã dựa dẫm được vào Hình Liệt Hàn, đã chà đạp lên hai mẹ con nhà họ, bà không muốn nửa đời còn lại tiếp tục sống những ngày tháng bị Đường Tư Vũ chà đạp, bà ta sẽ không chịu đựng cơn tức này đâu.
Khưu Lâm nhìn Lý Đức, ông ta đi ra trước, hai mắt của bà ta và ông ta chạm phải nhau và bà biết rằng mọi thứ đang diễn ra theo hướng họ mong đợi.
.
“Làm sao vậy? Chồng tôi thế nào rồi? Nói cho tôi biết… ông ấy bị sao vậy?” Khưu Lâm lập tức giả vờ nhìn Lý Đức với vẻ mặt rất buồn, trong đáy mắt tràn đầy lo lắng.
Một nữ bác sĩ bên cạnh lắc đầu an ủi, an ủi bà: “Đường phu nhân, bà phải chuẩn bị tinh thần. Lần này tình hình của Đường tiên sinh không khả quan.”
“Có nghĩa là ông ấy vẫn còn cơ hội được cứu sống?” Ánh mắt của Khưu Lâm lập tức chuyên từ khuôn mặt của nữ bác sĩ sang khuôn mặt của Lý Đức, Lý Đức nhìn bà, thở dài đáp: “Trước mắt mà: nói, Đường tiên sinh vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê và chúng tôi đã cố gắng hết sức cứu chữa, nhưng thật không may, chúng tôi chỉ có thể dùng thuốc để duy trì lấy dấu hiệu sinh tồn của Đường tiên sinh.”
“Vậy thì cứu ông ấy đi! Dù có phải bỏ ra bao nhiêu tiền, tôi cũng sẵn sàng… cứu ông ấy! Xin các người hãy cứu lấy ông ấy…” Khưu Lâm biểu diễn vẻ mặt đau buồn của người vợ sắp mắt chồng.
Các bác sĩ và y tá ở bên cạnh im lặng, không biết nên an ủi bà như thế nào, phía sau là hai nam bác sĩ trẻ tuổi đầy Đường Hùng vừa trải qua ca phẫu thuật ra ngoài.
Đường Hùng sắc mặt trắng bệch, cả người như vô hồn, thậm chí thở còn không ra hơi.
“Lão Đường, lão Đường…ông không được chết, ông không được bỏ tôi!” Khưu Lâm ôm ngực dựa vào xe đầy, quỳ xuống bám lấy xe không cho bác sĩ đầy đi.
“Đường phu nhân… bà buông tay ra trước để Đường tiên sinh về phòng bệnh nghỉ ngơi được không?”
Khưu Lâm đành phải buông tay, sau đó quay sang nói với Lý Đức: “Chủ nhiệm Lý, anh có thể cho tôi biết tình trạng của chồng tôi không?”
“Tất nhiên là được. Mời bà đến văn phòng với tôi!” Lý Đức gật đầu, ra lệnh cho các y tá và bác sĩ xung quanh: “Chăm sóc tốt cho Đường tiên sinh.”
Khưu Lâm đi theo Lý Đức vào phòng làm việc của ông ta, ngay khi cửa đóng lại, Lý Đức liền ôm chằm lấy Khưu Lâm: “Khưu Lâm, em thực sự lo lắng cho Đường Hùng sao?”
Khưu Lâm lập tức lấy giấy lau khóe mắt, khóe miệng giật giật: “Làm sao có thể lo lắng cho ông ta được? Nhưng bên ngoài, em vẫn phải diễn đúng vai diễn của mình.
Bằng không, người ta nhìn thấu quan hệ giữa chúng ta thì làm sao bây giò?”
Khưu Lâm nói xong lập tức ngắng đầu, nghiêm túc hỏi: “Nói thực sự, chồng em còn cứu được không?”
“Gần như là hết thuốc chữa! Hiện tại trong tay anh có một bản hợp đồng miễn điều trị, em có muốn ký không?”
“Vậy em có thể ký sao?”
.
“Em có thể ký với lý do ca mỗ của bệnh nhân quá đau đớn. Khi đó, vào lần phẫu thuật tiếp theo, chúng ta sẽ cân nhắc, rồi từ bỏ việc cứu giúp.”
“Thực sự sao? Vậy được rồi! Em ký.” Tại sao Khưu Lâm lại không muốn chứ?
Bà ta hận không thể đợi Đường Hùng chết ngay, nhưng thế coi như trong lòng của bà cũng không còn cảm thấy có lỗi nữa, lúc này có tiếng gõ cửa, chính là trợ lý của Khưu Lâm đưa luật sư riêng của Đường Hùng đến, Trần Phong.
“Đề tôi nói chuyện riêng với Luật sư Trần!
Luật sư Trần, chúng ta sang phòng khách bên cạnh nói chuyện.” Khưu Lâm lập tức toát ra tâm thế của một bà chủ.
Trần luật sư cũng là người thông minh, liền biết rằng tập đoàn Đường thị sắp gặp phải chướng ngại to lớn! Hắn gật đầu: “Được thôi!”
Khưu Lâm và Trần Phong ở trong phòng khách cũng đã hơn một tiếng đồng hò, ngay cả việc Đường Y Y đến, bà ta cũng không đoái hoài đến.
Khi bà ta và Trần Phong đi ra, ánh mắt của hai người đã tiết lộ rằng hai người đã đạt được thỏa thuận, cũng đã trở thành cùng hội cùng thuyền với nhau, đều là cá mè một lứa.
“Luật sư Trần, chuyện này giao cho anh nhé! Hợp tác vui vẻ.”
Trần Phong lập tức gật đầu: “Được rồi!
Thưa phu nhân, tôi nhất định sẽ làm theo mọi chỉ dẫn của bà.”
Nói xong, Trần Phong rời đi với những điều kiện hậu hĩnh mà Khưu Lâm đưa ra và một phần thù lao lớn trong tương lai.
Khưu Lâm rốt cục cũng hài lòng, ngay bây giờ Trần Phong lập tức quay lại lấy bản di chúc, tối nay cái bản di chúc kia có thể phát sinh hiệu lực pháp lý chính thức, cho dù Đường Tư Vũ biết rõ Đường Hùng thật sự không ổn, ngày mai cô có gấp gáp quay trở lại, cô vẫn sẽ không có thời gian để thay đổi mọi thứ nữa.
“Mẹ, còn cha thì sao? Ông ấy thực sự không còn cơ hội cứu nữa sao?” Đường Y Y, là con gái của Đường Hùng, đương vẫn còn tình cảm cha con, mắt cô ta giờ đã đỏ hoe vì khóc.
Khưu Lâm để mặc con gái mình khóc, để người ngoài nhìn vào thì thấy có vẻ thực tế hơn.
“Tình trạng của cha con rất nghiêm trọng, đã được cấp cứu. Trong khi chờ ông ấy bình phục, hãy ở lại với cha con đêm nay!” Khưu Lâm nói xong, vỗ về con gái, nhưng trong mắt lại không có một cảm giác bi thương nào, ngược lại có một sự lạnh lẽo.
Đường Hùng kiểu gì cũng không ngờ được rằng mình sắp rời khỏi thế giới này trước khi lập di chúc chính thức!