Quả nhiên Hình Nhất Nặc cười nói: “Anh cũng không hỏi ý kiến chị dâu gì cả! Em thấy chị ấy thích đi đó.”
Hình Nhất Phàm đành phải cười nói: “Được, giữa trưa anh sẽ mang theo cô ấy qua nhà em lấy phiếu, ăn chực luôn.”
“Đến đi! Em còn đang chờ thời đây, muốn cùng chị dâu tăng tình cảm.”
Hình Nhất Nặc sảng khoái nói!
“Được! Vậy cứ thế quyết định, mười giờ hơn bọn anh qual”
Nói xong, Hình Nhất Phàm cúp điện thoại.
Bạch Hạ tức giận nhìn anh chằm chằm: “Anh chọc em đúng không!”
*Ok ok ok, lần sau anh không dám nữa.”
Hình Nhất Phàm đã từng khiến cô khóc vì chuyện này, lúc này anh mới hối hận lần nữa, nhưng anh chỉ trêu chọc cô một lúc thôi.
Tuy nhiên, bây giờ Bạch Hạ sẽ không dễ dàng hiểu lầm như vậy, tất nhiên là chồng cô, nếu anh dám chọc điên cô sẽ dạy dỗ cho tốt.
“Ai đến buổi hòa nhạc?”
Bạch Hạ lập tức quan tâm đến buổi hòa nhạc.
Hình Nhất Phàm cầm điện thoại di động của mình lên: “Check xem! Xem ai sẽ tổ chức một buổi hòa nhạc trong thành phố tối nay.”
Bạch Hạ đột nhiên nghĩ tới tối hôm qua trên phó, hình như đã nhìn thấy ca sĩ quảng bá đại nhạc hội, hơn nữa còn là ca sĩ nam mà cô thích.
“Em biết ai rồi, Liên Thiếu Phong.”
Bạch Hạ hưng phần nói.
Hình Nhất Phàm híp mắt, trực tiếp đánh gãy nhiệt tình của cô: “Chưa từng nghe qua.”
“Anh ấy rất nỗi tiếng, lại hát hay, đẹp trai và rất tài năng …”
Bạch Hạ còn đang suy nghĩ tính toán xem sao tốt, nhưng cô không biết người đàn ông bên cạnh mình, khuôn mặt tuấn tú kia đã bắt đầu tối sầm rồi, hơn nữa còn là kiểu thời tiết có mây đen áp đảo, sắp có mưa lớn.
“Dám trước mặt anh mà khen người đàn ông khác, có phải tối qua anh làm nhẹ quá phải không?”
Hình Nhất Phàm nói xong, anh ấy ôm Bạch Hạ vào lòng và hỏi: “Ai đẹp trai hơn?”
Bạch Hạ không khỏi bật cười, đành phải dỗ dành chồng: “Anh đẹp trai, anh đẹp trai, anh đẹp trai hơn.”
“Khỏi đi concert.”
Hình Nhất Phàm đột nhiên hùng hồ ra lệnh.
Bạch Hạ không khỏi thất vọng nhìn lắc lắc cánh tay: “Làm ơn đi! Em chỉ là đi nghe hát, không phải xem người.”
Hình Nhất Phàm đương nhiên biết trái tim cô đã thuộc về anh nên cong môi cười: “Được! Đi cũng được thôi, chỉ cần em đáp ứng nhu cầu của anh.”
“Anh nói, em có thể đáp ứng mọi yêu cầu, chỉ cần theo em đi xem concert lần này.”
Bạch Hạ rất muồn tham gia cuộc vui dù sao người trẻ tuổi mài! Vẫn có niềm đam mê âm nhạc cháy bỏng lắm.
Luồng khí nguy hiểm trong mắt Hình Nhất Phàm trào dâng, anh lập tức nhào lên ôm cô, đem cô bỏ vào lòng: “Em nói đó, em có thể đáp ứng mọi yêu cầu của anh.”
Bạch Hạ cuối cùng cũng biết mình sẽ làm gì, cô xấu hỗ muốn chết: “Hình Nhất Phàm, anh có thể kiềm chế hơn không.”
“Không.”
Khi hai người xuống lầu lần nữa, đã là mười giờ ba mươi, vẻ mặt ửng hồng của Bạch Hạ vẫn chưa hết, còn người đàn ông bên cạnh cũng đã mãn nguyện đi ra ngoài.