“Anh kể một chút chuyện cũ trong nhà anh cho em nghe!
Nghe xong em sẽ biết ba mẹ anh có bao nhiêu thông suốt.”
Lam Thiên Thần muốn nhắc chuyện cũ, đương nhiên chính là chuyện của anh cả và chị dâu mình, Bùi Nguyệt Hoàng nghiêm túc nghe, nghe xong cô thực sự có chút không ngờ tới: “Thật sao? Ba mẹ anh thật sự đồng ý để anh cả anh lây em gái anh?”
“Con bé hiện tại đã là chị dâu của anh rồi! Đương nhiên, Sơ Niệm cùng bọn anh không có chút quan hệ huyết thống nào!”
“Điều này em hiểu được.”
Bùi Nguyệt Hoàng vẫn là có chút kinh ngạc. Bất quá, nghe xong chuyện này cô quả thực có thêm hiểu biết về ba mẹ Lam Thiên Thần, xem ra đây là một đôi ba mẹ vô cùng khoan dung và sáng suốt.
“Hiện tại em còn lo lắng không?” Lam Thiên Thần cười hỏi cô.
Bùi Nguyệt Hoàng cũng thở một hơi nhẹ nhõm: “Em sẽ không lo lắng!”
Lam Thiên Thần an ủi một câu: “Chờ khi gặp họ, em sẽ biết, nguyện vọng lớn nhất của họ chính là hi vọng con cái của mình tìm được hạnh phúc.”
Bùi Nguyệt Hoàng yêu một người lớn lên trong một gia đình như vậy, nhất định là một người đàn ông vô cùng có trách nhiệm.
Bữa tối vô cùng vui vẻ, tâm tình của Bùi Nguyệt Hoàng cũng tốt hơn. Bắt đầu ngày mai cô quyết định phải quay về công ty. Hơn nữ cô cũng phải để Lam Thiên Thần bắt đầu tiếp nhận một ít công việc quản lý công ty, cùng cô chia sẻ.
Trưởng bối Bùi gia bên kia cũng đã vô cùng xem trọng tình cảm của họ. Hiện tại họ chỉ chờ con gái dẫn Lam Thiên Thần về nhà, chính thức trở thành chồng tương lai của cô.
Nếu là một người có gia cảnh khác, họ có thẻ sẽ nghi ngờ mục đích người đó tiếp cận con gái mình là không trong sáng. Thế nhưng với gia cảnh của Lam Thiên Thần, họ không cần phải lo lắng. Hơn nữa sau lần con gái gặp tai nạn, họ đều nhìn thấy anh cẩn thận chăm sóc.
Con gái có thể gặp được người chồng như vậy, nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Buổi tối, Bạch Hạ vì đến kì, một ngày dù không làm gì cả thân cũng đổ đầy mò hồi, vô cùng mệt mỏi, ăn xong cơm tối liền không còn khí lực.
Cô ngồi ở sofa, hai con mèo nhỏ hai bên cùng cô xem truyện tranh. Hiện tại truyện tranh của cô đang trong giai đoạn xuất bản, tuy rằng tiền không nhiều nhưng chỉ tiêu cũng không thành vấn đề.
Hình Nhất Phàm từ trong thư phòng của mình đi ra, vừa rồi anh xử lý một ít văn kiện. Trên tay anh cầm một đôi tạ tay, vừa tập vừa đi về phía Bạch Hạ Bạch Hạ nghe tiếng bước chân, cô quay đầu nhìn thấy người đàn ông vừa tập tạ vừa đi đến.
Bạch Hạ nhìn thấy bộ dạng dễ dàng đó của anh, không khỏi có một chút kích động: “Em cũng muốn thử xem, em cảm thấy em cũng nên luyện tập thân thẻ.”
Bởi vì gần đây đến kì, cô ngồi cũng ngại mệt, cho nên cô nghĩ nhất định là bình thường do cô ít tập thể dục gây ra.
Hình Nhất Phàm mỉm cười hỏi: “Em xác định muốn thử?”
Bạch Hạ tự tin, mỗi người đều sẽ tự đánh giá cao với năng lực của mình.
Hình Nhất Phàm thoải mái đem hai cái tạ tay đặt xuống đất, Bạch Hạ vươn tay cầm lấy, không thể dễ dàng giống như anh vậy nhưng cũng có thể luyện tập lực cánh tay đi!
Lúc Bạch Hạ vận dụng lực toàn thân, mới phát hiện đôi tạ tay như bị hút trên mặt đất, cô dùng lực bình thường căn bản không thể nhắc lên, cho dù là dùng hết lực trên người, cũng chỉ có thể nâng lên một chút.
Mà bất quá chỉ vừa dùng lực một chút, Bạch Hạ liền mở miệng thở, một bên buông tay ra, một bên cười khổ nói: “Này thật nặng! Em không thể nhắc lên được.”
“Hai cái tạ này là 45kg.” Hình Nhất Phàm nhắc nhở cô một câu.
Bạch Hạ không khỏi toát mồ hôi, cô còn tưởng mình có bao nhiêu sức lực, sau lần này mới biết lực của cô chẳng là gì. Đồng thời cũng chứng minh lực cánh tay của người đàn ông này có bao nhiêu kinh người, tạ tay nặng như vậy trong tay anh cũng như trò chơi.
Bạch Hạ dùng lực một trận, trên trán đã toát một tầng mồ hôi mỏng, cô vươn tay lau đi: “Em đi tắm, tối nay ngủ sớm một chút.”
*Ừ, đi đi! Anh tập xong rồi tắm.”
Hình Nhất Phàm hiện tại đều sợ mình có quá nhiều tinh thần, cho nên anh nghĩ biện pháp để mình tiêu hao một ít thể lực.