Bạch Hạ ở cửa ngồi vào xe, hỏi anh: “Anh làm xong hết việc rôi sao?”
“Ừm! Việc hôm nay xong hết rồi, thời gian còn lại đều là của em.” Hình Nhất Phàm thâm tình nhìn cô.
Nghĩ đến việc một tháng nữa sẽ đưa cô về gặp gia đình, anh cũng thấy háo hức.
“Được thôi! Chúng ta đi mua sắm nào!” Bạch Hạ cười.
Xe của Hình Nhất Phàm chạy về phía trung tâm thành phó, khi dừng xe chờ đèn đỏ, Bạch Hạ nhìn thấy một cặp đôi mặc áo khoác đôi màu xanh quân đội đang đi trong đám đông, trông rất bắt mắt.
Ngay lập tức, cô cũng rất thích thú, nói với người đàn ông bên cạnh mình: “Hình Nhất Phàm, anh có muốn mặc đồ đôi với em không?”
Nếu là Hình Nhất Phàm của ngày xưa, thì sẽ cảm thấy việc này thật nhàm chán, nhưng lúc này, một cảm giác vui vẻ trào dâng trong lòng anh, anh hỏi cô: “Em muốn mặc đồ đôi à?”
Bạch Hạ nghiêm túc gật đầu: “Muốn chứ! Có điều, nếu anh không muốn, vậy thì thôi.”
“Ai nói anh không muốn, màu đỏ tươi anh còn dám mặc nữa là.” Hình Nhất Phàm nhướng mày, tỏ ý rằng anh sẽ dám làm bắt cứ điều gì vì cô.
“Thật không? Vậy thì lát nữa chúng ta hãy chọn một đôi đi!” Bạch Hạ lập tức nở nụ cười vui vẻ, vẻ mặt chờ mong.
“Ừ! Được! Lát nữa mua luôn.” Ánh mắt Hình Nhất Phàm chiều chuộng nhìn cô.
Tại sân bay quốc tế, một bóng người cao lớn bước ra khỏi sân bay, một người đàn ông đi bên cạnh bước tới phía trước gọi cô: “Tiểu thư, cô đã về.”
Cô gái đưa tay tháo kính râm, lộ ra một đôi mắt được trang điểm tinh tế, cô nhìn thành phó quen thuộc với một cảm giác mong đợi, cô nhoẻn miệng cười, đưa xe đẩy hành lý cho tài xế, cô bước đi ra cổng sân bay trước Vừa lên xe, cô liền lấy điện thoại di động ra xem một dãy số, cuối cùng bám số của Lam Thiên Thần.
“Alo!” Giọng Lam Thiên Thần vang lên.
“Là em! Em đã về rồi đây.” Cô gái lập tức vứt bỏ vẻ lạnh lùng cao ngạo vừa rồi, nói đùa hóm hỉnh.
“Diệp Tiêu?”
“Đúng rồi! Chẳng lẽ anh lại không nhận ra được giọng của em sao?”
“Hừm, không có, em về nước rồi sao? Khá lâu không gặp rồi.”
“Ừm, em vừa mới đến, có thời gian ra ngoài gặp nhau một chút.” Giọng Diệp Tiêu lộ rõ sự mong đợi, đồng thời, cắn đôi môi đỏ mọng nói với vẻ mong đợi: “Hẹn cả Hình Nhất Phàm nhé.”
“Nhất Phàm à? Cậu ấy gần đây rất bận.” Lam Thiên Thần đương nhiên biết Diệp Tiêu có suy nghĩ gì với Hình Nhất Phàm.
“Bận thế nào cũng gặp nhau được mài!” Diệp Tiêu không cam lòng từ bỏ, lần này cô về nước là vì Hình Nhất Phàm, người đàn ông mà cô yêu nhưng không thể có được. Ba năm ở nước ngoài theo đuổi anh , cuối cùng Hình Nhất Phàm chỉ nhận làm bạn với cô, chứ tuyệt đối không vượt qua mối quan hệ bạn bè, tuy nhiên, cô là người càng khó khăn càng cố gắng, sự lạnh lùng cao của Hình Nhát Phàm lại là thứ mê lực thu hút cô, cô muốn dựa vào khả năng của mình, hạ gục người đàn ông lạnh lùng này.
Trước đây cô đã từng mơ tưởng, có một ngày anh cầm hoa trên tay, chặn cô trên phó để tỏ tình với cô, cô tin rằng một ngày nào đó, Hình Nhất Phàm sẽ làm điều này với cô.
Lần trước Hình Nhất Phàm và những người khác đã về nước, nhưng vì cô chưa học xong nên ba cô không cho cô về, đến giờ, cuối cùng thì cô cũng đã hoàn thành việc học và trở về nước. Điều đầu tiên cô muốn làm gặp là Hình Nhất Phàm.
“Được rồi! Có thời gian sẽ hẹn cậu ấy.” Lam Thiên Thần và Diệp Tiêu là bạn học cấp ba, ở nước ngoài lại thường chơi cùng nhau, nên anh cũng ngại từ chối.
“Ừm! Nhất Phàm gần đây đang bận làm gì?” Diệp Tiêu muốn biết thêm thông tin về Hình Nhất Phàm.
“Cậu ấy đang giải quyết một vụ án.” Diệp Tiêu không thể không nghĩ đến dáng vẻ ngầu ngầu khi đang làm việc của Hình Nhất Phàm. Trước đây khi còn ở nước ngoài, cô đã vài lần bắt gặp Hình Nhất Phàm ngồi ở góc quán cà phê ậ ¡ liệu trên tay, dáng vẻ anh tập trung viết tài liệu, thật sự khiến người ta muốn bổ tới, giật bỏ chiếc mặt nạ lạnh lùng đó.
Cô thật sự muốn biết, dáng vẻ của Hình Nhất Phàm khi gỡ chiếc mặt nạ lạnh lùng xuống, vì một người phụ nữ mà trở nên dịu dàng.
Tất nhiên cô không có cơ hội, bởi vì đã một người phụ nữ.
gỡ bỏ được vẻ ngoài lạnh lùng của Hình Nhát Phàm, để lộ ra sự dịu dàng nhất của anh.
Người này là Bạch Hạ.
Trong một cửa hàng chuyên về đồ đôi ở trung tâm thương mại, Bạch Hạ nhìn những chiếc áo khoác đôi tuyệt đẹp với vẻ thích thú, tưởng tượng khi cô và Hình Nhất Phàm mặc lên sẽ như thế nào.
“Bộ đồ đó thật đẹp, bộ đồ xanh quân đội kìa.” Bạch Hạ chỉ vào bộ đồ trên người mẫu, cô thật sự rất thích nó.
Hình Nhất Phàm nheo mắt, tình cờ là màu xanh quân đội cũng là màu anh yêu thích, anh dang tay ra ôm lấy cô một cách tự nhiên: “Em muốn thử không?”