Tưởng Hân Vy nhoẻn miệng cười: “Dạ, em đi ngay đây.”
Tưởng Hân Vy đặt cà phê vào hộp đựng đò, sau đó liền đi vào hậu trường, thay một bộ lễ phục dành để cảm ơn mà cô đã tự tay thiết kế cho chính mình. Đây là một chiếc váy bằng vải tuyn màu trắng, quanh eo được buộc bằng một sợi dây vàng rất mảnh, bộ váy vừa xinh đẹp lại thuần khiết vô cùng.
Tưởng Hân Vy ngồi trước bàn trang điểm, nhờ chuyên gia trang điểm cho mình một kiểu trang điểm thật thanh lịch và nhẹ nhàng để phù hợp với trang phục của cô tối nay.
Lúc này, trợ lý Tiểu Trần của cô đi tới: “Chị Hân Vy, còn hai phút nữa.”
Tưởng Hân Vy gật đầu, cô đi đến trước một chiếc tivi đang chiếu tình hình trực tiếp ở bên cạnh, chuẩn bị chuyển sang chế độ phát sóng trực tiếp rồi.
Âm nhạc náo nhiệt khiến bầu không khí của cả khán đài như sôi lên, đồng thời cũng khơi dậy tắm lòng theo đuổi thời trang trong những người có mặt, khiến họ rất mong chờ buổi biểu diễn hôm nay. Cuối cùng, người mẫu đầu tiên bước ra một cách duyên dáng. Chiếc váy liền thân dài trên cơ thể cô ấy đặc biệt bắt mắt, màu sắc được kết hợp với nhau rất đặc biệt nhưng vẫn rất thời thượng, màu sắc của chiếc váy được kết hợp từ các yếu tố của một dân tộc thiểu số nào đó ở Trung Quốc, nhưng lại tạo cảm giác rất tự nhiên và đẹp mắt.
Tâm trạng của Tưởng San trở nên vô cùng hưng phấn, xem ra thời đại này thật sự là thời đại của người trẻ mà”
Phong cách của Tưởng Hân Vy rất khác biêt với phong cách của bà hồi đó, Tưởng Hân Vy rõ ràng là đã sử dụng yếu tố tự nhiên này thuần thục hơn rất nhiều.
Quả nhiên, ánh mắt của các tín đồ thời trang nước ngoài bên dưới sân khấu như bừng sáng, bọn họ nhìn chằm chằm không chớp mắt vào những người mẫu đang trình diễn trên sàn catwalk, lần lượt từng bộ quần áo hoàn toàn mới lạ được trình diễn.
Khán giả bên dưới khán đài choáng ngợp, Tưởng San cũng vô cùng nở mày nở mặt, những người bạn xung quanh bà đều khen ngợi không ngót lời. Hạng Kình Hạo ngắm nhìn từng bộ quần áo này, dường như chính anh cũng có tình cảm với chúng, bởi vì anh đã ngồi trong phòng làm việc của Tưởng Hân Vy, nhìn cô kiểm tra từng cái một, cần thận từng chút như thể đang đối xử với con cái của mình vậy. Điều này khiến anh nghĩ đến, sau này, nếu họ có con, cô chắc chắn là một người mẹ rất dịu dàng và ân cần.
Màn trình diễn trên sân khấu kéo dài khoảng 20 phút, 38 bộ trang phục, bộ nào cũng khiến người xem nhớ mãi, điều này cũng khơi dậy sự tò mò của họ, bọn họ muốn biết nhà thiết kế của show diễn này là ai.
Vào phút cuối của show diễn, một giọng nam trưởng thành và trầm ấm phát ra từ phía sau sân khấu.
Anh ta ca ngợi buổi biểu diễn này bằng những ngôn từ đẹp đẽ, và tổng kết cho sự chắn động của buổi biểu diễn.
Ngay sau đó, anh ta nói tiếp: “Tôi tin chắc hẳn có nhiều bạn khán giả cũng như tôi, rất mong đợi muốn biết nhà thiết kế của buổi trình diễn này là người như thế nào. Vậy nên, tiếp theo đây, chúng tôi sẽ công ba câu trả lời. Xin hãy mời thiết kế trẻ xinh đẹp của chúng ta lên sân khấu nào, xin mời tiểu thư Tưởng Hân Vy sân khấu nói lời cảm ơn.”
Tưởng Hân Vy, người đã chờ sẵn ở phía sau, nghe thấy câu này thì có chút hồi hộp, cô vuốt lại mái tóc của mình, sau đó tao nhã bước lên trên sân khấu.
Dáng người cao gầy mảnh khảnh tựa như một thiên thần trong sáng của cô bước lên trên sân khấu chói mắt.
Người bên dưới khán đài đều có chút kinh ngạc, hóa ra là một nhà thiết kể mới! Người mới mà đã có thành tựu như vậy, quả thực rất đáng kinh ngạc.
Một người đàn ông bên dưới khán đài, ánh mắt khoá chặt vào người phụ nữ bên trên sân khấu, anh đưa tay lấy chiếc hộp nhung đỏ trong túi ra. Tưởng Hân Vy nhận lấy micro, cô nhìn thấy Tưởng San ở bên dưới giơ ngón tay cái với mình, cô cũng nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm và sáng ngời kia, ánh đèn bên dưới khán đài rất mờ, nhưng ánh mắt của anh lại sáng ngời quyền rũ như vậy, trái tim cô lập tức bị lắp đầy bởi cảm giác ngọt ngào.
Tưởng Hân Vy đơn giản chào hỏi mọi người và giới thiệu nguồn cảm hứng thiết kế trang phục. Lúc này, đã có một nhân viên đã đứng đợi ở bên cạnh chuẩn bị lên tặng hoa cho cô, bỗng nhiên một bóng dáng cao lớn đi đến bên cạnh cô ta.
Một giọng nam trầm thấp dễ nghe ghé sát vào cô ta nói: “Xin lỗi, có thể đưa hoa cho tôi không?”
Trái tim của cô nhân viên này đập thình thịch, cô ta quay đầu lại, một người đàn ông đẹp trai tinh tế đang đứng ngay sau lưng cô ta, ánh mắt anh rõ là mê hoặc người.
Cô ta không chút do dự đưa bó hoa trên tay cho anh, Hạng Kình Hạo nhận lấy bó hoa, ánh mắt nhìn chăm chú vào cô gái trên sân khấu.
Lúc Tưởng Hân Vy nói xong, một nhân viên đã tiến lên sân khấu lấy micro đi. Cô đánh mắt nhìn về phía khán đài bên trái thì phát hiện thấy một người đang bước lên sân khấu để tặng hoa. Đến khi cô nhìn rõ người bước lên là ai, cô không khỏi sửng sốt, lại có chút ngại ngùng.