Đúng lúc này, Bùi Nguyệt Hoàng xoay người cùng một vị bạn bè thân thiết chào hỏi, vị phu nhân này cũng là trưởng bối cô hồi lâu không gặp, hai người ôm nhau một cái.
Dương Điềm Điềm rốt cục nhìn thấy tướng mạo người nữ nhân Lam Thiên Thần thích, đôi mắt cô ta hơi ngưng lại, thì ra trên cái thế giới này có người phụ nữ xinh đẹp ưu nhã như thế.
Bắt kể khí chất, hay là ngũ quan của cô, đều là không thể soi mói được.
Cô đứng ở bên người Lam Thiên Thần, lại tự dưng lộ ra dáng vẻ của cô gái nhỏ, chim nhỏ nép vào người.
Dương Điềm Điềm là thật sự đồ kị!
Lam Thiên Thần cũng bị Bùi Nguyệt Hoàng một mạch giới thiệu qua, có một số người đàn ông đối với Bùi Nguyệt Hoàng nảy sinh khát khao, đều không khỏi có chút mắt mát, nghĩ đến cô phải lập gia đình, bọn họ liền không có cơ hội.
“Nguyệt Hoàng, mắt thật là tốt quá! Chọn chồng đẹp trai như vậy.” Một vị phu nhân cười khen nói.
Bùi Nguyệt Hoàng cười đáp: “Ánh mắt của tôi xưa nay đều tốt.”
“Nhìn một cái, chồng cô vừa đẹp trai tuổi lại còn trẻ! Vừa nhìn chính là sẽ thương người rôi.”
Bùi Nguyệt Hoàng bị những lời này vô hình đâm một cái, đúng vậy! Đứng ở bên cạnh cô, Lam Thiên Thần chính là tuổi còn trẻ lại đẹp trai, tuy là tuổi của cô cũng không lộ rõ, nhưng là tung hoành thương giới như thế mấy năm, cô luyện thành một phần khí thế.
Phần khí thế này làm cô không còn cách nào trở lại dáng vẻ của cô gái trẻ nữa, cho nên, cùng Lam Thiên Thần chung một chỗ, mặc dù cô cũng lộ vẻ tuổi còn trẻ, cũng khiến cho người ta liếc mắt liền nhìn ra, cô so với Lam Thiên Thân lớn tuổi hơn.
Lam Thiên Thần nhạy cảm phát giác đến tâm tình của cô, anh đưa tay đón lấy tự nhiên: “Cảm ơn đã khen, Nguyệt Hoàng là người phụ nữ tốt nhát mà tôi đã gặp.”
Nói xong, Lam Thiên Thần mang theo cô rời khỏi vị phu nhân này, Bùi Nguyệt Hoàng mím môi cười, biết là anh thay mình giải vây.
Đi tới bên cạnh một chỗ ít người, Lam Thiên Thần ôm hông hôn cô, an ủi: “Vị phu nhân kia vừa rồi đúng là vô ý, em cũng chớ để ở trong lòng.”
Bùi Nguyệt Hoàng cười cong mày: “Em biết, em cũng đang thử điều chỉnh tâm trạng.”
“Anh về tuổi so với em trẻ hơn 3 tuổi, nhưng mà, ở trong lòng anh, em mới là người được anh cưng chiều.” Lam Thiên Thần nhỏ giọng thì thầm.
Tâm tình Bùi Nguyệt Hoàng lập tức tốt đến cực hạn, cô hơi ngước đầu nhìn anh: “Vậy anh phải cưng chiều em cả đời.”
“Cả đời làm sao đủ? Anh muốn nhận thầu máy đời cơ.”
Lam Thiên Thần nói xong, cười hôn ở trên trán của cô.
Bùi Nguyệt Hoàng cũng không lo ánh mắt bốn phía, cô kiễng chân, cũng trên môi mỏng của anh hôn một cái, Lam Thiên Thần ngăn lại trán của cô, ở trên yến tiệc này, ngăn ra một thế giới nhỏ thuộc về bọn họ.
Điều này khiến Dương Điềm Điềm bên cạnh vẫn đang nhìn chăm chú bọn họ, không khỏi chịu một chút kích động.
Chẳng qua, cô ta nhớ kỹ sứ mệnh, đang chờ cơ hội.
Bùi Nguyệt Hoàng cùng Lam Thiên Thần đi về hướng phòng tự lấy thức ăn, vừa ăn cơm, vừa ung dung hưởng thụ bầu không khí trong dạ tiệc.
Kế tiếp sẽ có thời gian đấu giá một số vật phẩm, mà trên tay của bọn họ đã có một phần danh sách, tất cả đều là hàng bán đấu giá tối nay, giá cả từ 10 vạn tới 1 triệu.
“Nhìn xem thích gì không?” Lam Thiên Thần nhìn cô hỏi.
“Đôi bông tai này em rất thích.” Bùi Nguyệt Hoàng chỉ vào một đôi bông tai kim cương, giá cả bắt đầu mười vạn!
“Được! Anh một hồi chụp cho em.”
“Vượt quá 30 vạn thì bỏ đi.”
“Chỉ cần em thích, bao nhiêu tiền đều đáng giá.” Lam Thiên Thần híp mắt, nói: “Mặc dù không có tiền từ vợ mình, thế nhưng là chồng của em anh có thể mua được.”
Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi cười rộ lên, chống cằm nhìn anh: “Của em chính là của anh, anh cũng là của em, còn phân chia lẫn nhau sao?”
Thế nhưng làm đàn ông, Lam Thiên Thần cũng không muốn dùng tiền của vợ, anh còn muốn gắng sức kiếm nhiều tiền hơn, tương lai để vợ vui vẻ.