Bạch Hạ cũng căng thẳng, chớp mắt hỏi: “Làm sao cái gì?”
Hình Nhát Phàm không nói nên lời, dùng sức ấn vào một chút, khiến khuôn mặt Bạch Hạ đỏ bừng vì sợ hãi. Hình Nhất Phàm xoay người bước xuống ghế sofa đi về phía phòng ngủ chính.
Bạch Hạ nhìn bóng lưng của anh, nghĩ đến anh sẽ làm gì, đầu cô như bị nổ tung, quẫn bách.
Bạch Hạ ngồi ở sofa cầm ipad đợi một lúc thì thấy Hình Nhất Phàm từ trong phòng đi ra, hơn nữa còn là vừa mới tắm xong, mặc trên người một thân áo ngủ, thần tình rõ ràng thoải mái không ít! Gương mặt Bạch Hạ hơi ửng hồng, cô không dám hỏi nhiều, cũng ngại hỏi anh vì sao bây giờ mới đi ra.
Chuyện này của đàn ông, cô vẫn có chút cân nhắc.
Ánh mắt Hình Nhất Phàm khóa chặt cô, anh lười biếng giữ lấy thân trên của cô, ôm vai cô nói: “Ngày mai anh cùng em đưa Nozawa ra sân bây. “
“Nếu anh bận thì em đi được rồi!”
Bạch Hạ cũng không muốn chiếm dụng thời gian của anh.
“Không được, anh cần phải đi.”
Hình Nhất Phàm mới không muốn để cho hai người có thời gian ở riêng với nhau. Bạch Hạ đành phải đồng ý với anh, cô cằm ipad của anh xem tin tức, Hình Nhất Phàm lại vươn tay đoạt lấy, nói với cô: “Anh còn muốn tiếp tục xem tác phẩm lớn của em đó!”
Bạch Hạ đành phải để anh xem, dù anh nói cô thế nào, cô chỉ cần mặt dày một chút là không sao rồi.
Bạch Hạ nghĩ đến một việc, không khỏi thương lượng với anh: “À, đúng rồi! Chủ biên của em nói bản truyện tranh này của em có cơ hội ký hợp đồng chuyển thể thành phim, nếu ký thành công, về sau có thể xuất hiện trên màn ảnh đó!”
Hình Nhất Phàm nghe xong lập tức nheo mắt nói: “Để cho người khác diễn chuyện cũ của chúng ta? Không được, anh không thích.”
Bạch Hạ thấy anh bài xích, cô đành nói: “Em cũng chưa đáp ứng, em cũng không quá muốn trở thành phim.”
Hình Nhất Phàm thực sự không muốn để người khác diễn, bản truyện tranh này ghi chép lại những ký ức ngọt ngào của họ, bất quá vì bồi thường cho tiền hợp đồng chuyển thể của cô, anh cười nói: “Anh đưa em 500 vạn, đem bản quyền của em bán cho anh!”
Bạch Hạ không khỏi cười đẩy anh một cái: “Đừng nháo, em mới không bán đâu! Lại nói, em cũng không đến cái giá này, em lưu lại đến lúc già tự mình thưởng thức.”
Hình Nhất Phàm nắm lấy cô, kìm lòng không được mà tìm đến đôi môi đỏ mộng của cô hôn nhẹ một cái. Bạch Hạ nhìn thoáng qua thời gian nói với anh: “Chúng ta phải đi ngủ! Ngày mai em còn phải dậy sớm tiễn Nozawa, em không thể để cậu ấy bỏ lỡ chuyên bay.”
Hình Nhất Phàm vươn tay kéo cô đi về hướng phòng ngủ của anh, Bạch Hạ nằm trên giường, nhìn chiếc giường rộng rãi của anh, cô nằm trên đó lăn lộn như một đứa trẻ.
“Giường này của anh thật tốt!”
Mấy hôm nay Bạch Hạ ở chỗ này của anh ngủ thật yên tâm! Hình Nhất Phàm cười ôm gối nằm cạnh cô, quay đầu nhìn cô cười: “Nếu em thích, từ giờ trở đi em cứ ngủ ở giường anh đi!
Bạch Hạ không khỏi người ngùng nói: “Làm sao có thể?
Như vậy em có quấy rầy anh nghỉ ngơi không?”
Cho dù Hình Nhất Phàm bị quấy rầy cũng vẫn cam tâm tình nguyện, anh vươn tay ôm lấy cô: “Anh tình nguyện bị em làm phiền.”
Bạch Hạ cười rúc vào lòng anh, ôm lấy thắt lưng tinh tế, cảm thụ thân hình thon dài của anh cùng cơ thể mạnh khảnh của cô đối lập, Bạch Hạ không khỏi thầm nghĩ.
Sau khi kết hôn, làm sao có thể khiến người đàn ông này cấm dục?
Bằng không cô chính là ăn không tiêu.
Bạch Hạ miên mang suy nghĩ, liền ở trong lòng Hình Nhất Phàm ha ha cười, bộ dạng vây khốn.
Hình Nhất Phàm vỗ nhẹ vai cô: “Mau ngủ đi! Anh không quấy rầy em.”
Bạch Hạ vâng một tiếng liền ghé vào lòng anh nhắm mắt ngủ.
Một chiếc xe thể thao màu đỏ dừng ở trong sân biệt thự.
Đổi sang Lam Thiên Thần lái xe, đêm nay Bùi Nguyệt Hoàng uống rượu xong có chút choáng váng nên không thể lái xe.
Lam Thiên Thần đối với rượu đỏ không bị ảnh hưởng, hơn nữa nồng độ cũng không cao, đầu óc anh vô cùng thanh tỉnh, an toàn về đến biệt thự của Bùi Nguyệt Hoàng, cô đẩy cửa xuống xe, Lam Thiên Thần bước đến đỡ lấy cô.
“Có muốn tôi đưa em vào không?”