Người phụ nữ này ngay cả ăn cũng quyến rũ.
Bạch Hạ nào biết bản thân ăn đồ, cũng có thể khiến anh sinh ra cái ý nghĩ như này! Đây không thẻ trách cô được.
Bạch Hạ ăn xong một chút đồ ngọt, cô thỏa mãn chống tay.
vào cằm: “No quá, bữa tối em có thể ăn được nữa không đây?”
“Anh đặt nhà hàng phương Tây mà em thích ăn nhất đó!”
“Vậy chắc chắn em sẽ ăn được tiếp.” Khuôn mặt Bạch Hạ khẳng định nói.
Hình Nhất Phàm bật cười: “Ăn thực sự quan trọng với em hơn bắt cứ thứ gì sao?”
Bạch Hạ thản nhiên gật đầu: “Ừ! Tắt nhiên là quan trọng rồi.”
“Không sợ ăn sẽ béo thành heo sao.” Hình Nhất Phàm trêu cô.
Bạch Hạ chớp mắt nói: “Nếu như em biến thành con heo nhỏ, có phải anh sẽ không cần em nữa không.”
Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Sao có thể? Cho dù em béo hay gây, anh đều thích.”
Cô vẫn là hơi gầy chút, anh muốn đích thân nuôi béo cô.
Bạch Hạ mỉm cười ngọt ngào, tất nhiên cô cũng biết kiểm soát cân nặng hợp lí, hơn nữa sau này cô quyết định cố gắng luyện tập, duy trì thân hình đẹp nhất, cô yêu anh cũng sẽ cho anh thấy mặt hoàn hảo nhất của mình.
“Anh có một đề nghị.” Hình Nhất Phàm nói.
Bạch Hạ chống cằm, chăm chú nghe: “Đề nghị gì?”
“Anh thấy chúng ta có thể chuyển đến biệt thụ của anh cùng nhau ở, sống cùng một căn hộ, cách hai cánh cửa anh không thích.” Hình Nhất Phàm muốn lúc nào cũng được ở bên cạnh cô.
Lúc trước Bạch Hạ không dám sống cùng anh, bây giờ đã .
trở thành vợ chồng rồi, còn có cái gì mà không dám ở?
“Được, vậy lúc nào chúng ta chuyển đi?” Bạch Hạ tất nhiên là vui vẻ.
“Cũng không phải chuyển cái gì, chuyển chút đồ quan trọng qua đó là được, nhà anh cái gì cũng có! Nhà ở đây, nếu em muốn giữ lại thì cứ giữ.”
“Giữ lại đi! Ba em mua cho, em không nỡ bán.” Bạch Hạ nói.
Hình Nhất Phàm để cô tự làm chủ, dù sao, anh cũng phải đưa cô đến biệt thự anh ở.
Khoảng sáu giờ, Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ đến nhà hàng lãng mạn dưới ánh nến, Bạch Hạ cũng không ăn được bao nhiêu, nhưng cô rất hài lòng với sự sắp xếp bữa ăn này của anh.
Cô uống chút rượu, bởi vì cô biết tối nay là ngày quan trọng như thế nào, trời ngày càng tối, cô cũng bắt đầu có chút căng thẳng.
Trong mắt Hình Nhất Phàm, ý nghĩ kia hiện ra khó có thể che giấu, chỉ cần nhìn cô, cảm giác giống như một con sói lớn xấu tính đang nhìn một con cừu trắng nhỏ.
Bạch Hạ xấu hổ nhìn anh, cô uống hai ly rượu vang cũng không say, nhưng sự căng thẳng trong lòng lại giảm bót một chút, thậm chí cả người cũng thoải mái hơn.
“Cái đó… chúng ta có nên mua biện pháp phòng tránh gì .
không?” Bạch Hạ không hiểu lắm về phương diện này, nhưng cũng biết nhận thức vần đề.
Hình Nhất Phàm nghiêng người nói: “Nếu em không muốn lập tức mang thai thì anh sẽ mual”
Bạch Hạ vẫn còn đang kinh ngạc, Hình Nhất Phàm lại nói trước: “Bỏ đi, trong vòng hai năm chúng ta cũng chưa cần sinh con.”
Bạch Hạ sững sờ hỏi ngược lại: “Tại sao?”
Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Anh muốn cùng em tận hưởng thế giới của hai người, chuyện sinh con để sau rồi nói.”
Giữa Đường Bạch Hạ có chút cạn lời, hóa ra anh là nghĩ như vậy! Hình Nhất Phàm đương nhiên nghĩ như vậy, vì anh cảm thấy hưởng thụ thế giới hai người hai năm rồi có con mới tốt.
Bạch Hạ gật đầu: “Được rồi! Anh quyết định.”