Hình Nhất Phàm nhíu mày trực tiếp ngồi dậy: “Anh phải đi cùng.”
Bạch Hạ bắt đắc dĩ nhìn anh: “Vậy cùng nhau đi!”
Nozawa cũng đã sớm thức dậy, hành lí cũng đã sớm thu dọn xong. 8 giờ 30, xe của Hình Nhất Phàm xuất phát đi về hướng sân bay.
Xe đi một đường vô cùng thuận lợi, đến sân bay, để Nozawa nhanh chóng hoàn thành thủ tục, lúc nhìn cậu đi vào cổng an ninh, chính là lúc cáo biệt.
Trong lòng Nozawa có chút không nỡ cùng cảm kích, cậu không khỏi đặt hành lí xuống, xoay người nhìn về phía Bạch Hạ cười hướng cô đi tới.
Ánh mắt Hình Nhât Phàm nhất thành nhíu chặt, bởi vì anh đang nghĩ chẳng lẽ Nozawa muốn ôm Bạch Hạ?
“Nói tạm biệt là được! Không được ôm!” Hình Nhất Phàm ra lệnh với Bạch Hạ.
Nozawa nghe không hiểu, ngược lại Hình Nhất Phàm thật sự đoán đúng, cậu chính là muốn ôm tạm biệt Bạch Hạ.
Bạch Hạ nghe thấy âm thanh ghen tuông cực kỳ của Hình Nhất Phàm, cô cười nói: “Chỉ là bạn bè ôm xã giao thôi!”
“Không được.” Hình Nhất Phàm bá đạo cự tuyệt.
Đúng lúc này, Nozawa vươn tay đến muốn ôm, Bạch Hạ vì không để người đàn ông bên cạnh ghen, cô nhanh chóng vẫy tay: “Nozawa, tạm biệt! Lần sau gặp lại.”
Nozawa thấy cô vẫy tay, cậu đành phải buông bỏ cái ôm tạm biệt này, cũng vẫy tay: “Tạm biệt, chúc hai người hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.”
“Cảm ơn.” Bạch Hạ mím môi cười, nhìn theo cậu đi vào cổng an ninh.
Mãi cho đến khi Nozawa dã đi vào, Bạch Hạ mới nhẹ nhàng thở một hơi, giống như hoàn thành một nhiệm vụ.
Hình Nhất Phàm vòng tay ôm cô vào lòng: “Đi, chồng mang em đi giải sầu.”
Bạch Hạ đành để anh ôm một đường ra ngoài, hôm nay Hình Nhất Phàm mang cô đi du lịch giải sầu.
Án tử thủ phạm chính là Ngưu Đức trong tay Hình Nhất Phàm đã chấm dứt thẩm lý và phán quyết, ông ta đã bị đưa vào tù, vừa vào tù tự nhiên sẽ nhận được các loại giáo dục, điều này khiến ông ta đem tất cả oán hận tính hết trên đầu Hình Nhất Phàm.
Là Hình Nhất Phàm tự tay bắt ông ta vào tù, mối hận này tuyệt đối nuốt không trôi. Huống chỉ ông ta phải chịu thời gian thi hành án 20 năm, có thể nữa đời sau của ông ta đều phải ngồi xổm trong tù.
Ông ta nhất định phải ra khỏi nơi này, ông ta một mực chờ cơ hội, chờ người tin cậy của ông ta truyền tin đến.
Ông ta có rất nhiều thủ hạ, chỉ là vừa vào tù không được thăm nuôi. Ông ta đành chờ khi có cơ hội, mà tiến vào thăm ông ta, chính là thủ hạ.
Bởi vì điện thoại bị ghi âm, ông ta liền hé ra tờ giấy, lặng lẽ từ dưới mặt kính đưa cho thủ hạ. Người này nhanh tay giấu tờ giấy đi, nói với Ngưu Đức: “Ông chủ, ông yên tâm, chuyện ông giao cho tôi nhất định sẽ hoàn thành.”
Ngưu Đức vô cùng tín nhiệm thủ hạ này, ông ta gật đầu nói: “Tôi chờ tin tốt của cậu.”
Tên thủ hạ đi ra ngoài, mở tờ giấy Ngưu Đức giao cho mình ra, bên trong là chuyện Ngưu Đức giao cho gã. Hoặc là giết chết Hình Nhất Phàm, hoặc là phế anh đi, thù lao 10 triệu! Người này cũng rất muốn từ tay Ngưu Đức phát tài, không ngờ cơ hội nhanh như vậy đã đến.
Không phải chỉ là một tên luật sư thôi sao?
Cho dù không thể giết chết, muốn phế anh vẫn vô cùng dễ dàng, hơn nữa 10 triệu không phải con số nhỏ.
Tên thủ hạ biết tài khoản ở nước ngoài của Ngưu Đức còn rất nhiều tiền, cho nên chỉ cần làm tốt việc này, tiền sẽ thuộc về gã.
Sau khi Ngưu Đức trở về, bởi vì cảm thấy đồ ăn quá khó ăn, cùng người khác xung đột, liền trực tiếp bị đánh một trận. Ông ta nằm trên mặt đất, cuộn người thành một đoàn, quả thật hận chết Hình Nhát Phàm.
Nếu không phải tại anh, ông ta sẽ không rơi vào tình huống này, ông ta đã sớm tiêu sái sống qua ngày.
Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ đến thành phố bên kia giải ầu, nơi này có một nông trường vô cùng thích hợp nghỉ ngơi, tiêu khiển. Có các khách sạn cao cấp, tất cả đều là khu phục vực nghỉ ngơi tiêu khiển cho giới thượng lưu.
Ở nơi này, có thể tận hưởng nhiều hoạt động lạc thú, golf, suối nước nóng tư nhân, cưỡi ngựa, đều là các lĩnh vực hưởng thụ của giới thượng lưu.
Thời điểm Hình Nhất Phàm đến, liền chuẩn bị một gian villa độc lập, đêm nay ở lại đây, Bạch Hạ thầm nghĩ rằng cũng vô cùng thú vị, cô liền đáp ứng.