Bùi Nguyệt Hoàng thực sự có chút mệt mỏi, Lam Thiên Thần cùng cô đi vào thang máy, anh ôn như nói: “Đưa em về nghỉ ngơi trước, anh đến trung tâm thương mại một chút.”
Bùi Nguyệt Hoàng suy nghĩ nói: “Được! Em về ngủ một lát.”
Cũng có thể do cô sắp đến kỳ, cũng vì chuyện kết hôn khiến cô có chút mệt.
Ở phía sau cây cột bên cạnh, Tiểu Lý chuẩn bị tan làm, thình lình nghe được những lời này, trong lòng cô ta lập tức vui vẻ, Triệu Đống muốn cô ta lén báo cho anh ta các hoạt động liên quan đến Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần để đổi lấy ưu đãi. Tiểu Lý tự nhiên sẽ không buông tha bất cứ một tình báo hữu dụng nào.
Lúc Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần đang trong thang máy đi xuống, cô ta liền nhanh chóng đi theo, dến cửa công ty liền lập tức gọi cho Triệu Đống.
“Alo, Triệu tổng. Tôi vừa nghe lén được một việc, Bùi tổng Lam tổng tan tằm, Bùi tổng sẽ về nhà nghỉ ngơi, còn Lam tổng sẽ một mình đến trung tâm thương mại mua sắm.
Chuyện này có tính không?”
Triệu Đống bên kia lập tức đáp: “Đương nhiên tính, tháng sau tôi sẽ mua cho cô một cái túi, cô tiếp tục theo dõi đi.”
“Bùi tổng Lam tổng đang ở cùng một chỗ, cách xa nhau bất quá 1km.”
*Tôi biết.” Triệu Đống cũng nắm lấy tin tức này.
Nếu lúc Lam Thiên Thần đem Bùi Nguyệt Hoàng về nhà, vậy khẳng định anh sẽ đến siêu thị ở phụ cận đó, chỉ cần để Dương Điềm Điềm đi qua, cũng có thể tạo thành không ít sự kiện.
Triệu Đống lập tức liên hệ Dương Điềm Điềm, để cô ta bắt xe đến cổng tiểu khu biệt thự của Bùi Nguyệt Hoàng, mà anh ta cũng lập tức đuỏi theo. Đồng thời phái thêm 2 trợ.
thủ đắc lực theo dõi xe Lam Thiên Thần.
Lam Thiên Thần đưa Bùi Nguyệt Hoàng về nhà, anh cũng không tập lức rời đi. Anh rót cho cô một ly nước, để cô nằm lên giường, giúp cô điều chỉnh máy điều hòa.
“Bữa tối xong anh sẽ gọi em.” Lam Thiên Thần cúi người hôn lên trán cô.
Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười gật đầu: “Vâng. Ông xã vất vả rồi.”
“Không vắt vả, đây là anh nên làm.” Lam Thiên Thần ôn nhu trả lời: “Tối nay muốn ăn gì?”
“Beefsteak, salad trộn, còn có một vài món ngọt.”
“Được.”
Lam Thiên Thần trầm thấp đáp, nhìn cô thực sự mệt đến mở mắt không ra, anh liền đứng dậy rời đi.
Lam Thiên Thần nhìn thoáng qua thời gian, 6 giờ, liền đi đến siêu thị ở phụ cận anh vẫn hay đi.
Lúc này Dương Điềm Điềm đã tới nơi, Triệu Đống cũng đuổi tới, nghe được ở phụ cận nơi này có một trung tâm thương mại, Lam Thiên Thần hẳn là sẽ đến đó.
Triệu Đống canh ở cổng tiểu khu liền thầy một chiếc xe thể thao màu xanh quen thuộc đi ra, đúng là xe của Lam Thiên Thân.
Triệu Đống nhanh chóng đạp chân ga, đi theo sau, Dương Điềm Điềm nhìn thấy chiếc xe thể thao này, lòng cô ta liền rung động, cô ta hi vọng tương lai có thể ngồi trên chiếc xe này của Lam Thiên Thần, cùng anh đi hóng gió! Dương Điềm Điềm lấy ra gương nhỏ, lập tức bắt đầu dậm lại lớp trang điểm, lát nưa gặp lại Lam Thiên Thần cô ta phải ở trạng thái tốt nhất.
Triệu Đống không khỏi dặn dò cô ta một câu: “Cô cứ việc đến tiếp xúc với cậu ta, dùng cách gì cũng được.”
“Được, tôi biết!” Dương Điềm Điềm cũng muốn hấp dẫn sự chú ý của Lam Thiên Thần.
Lam Thiên Thần xuống xe, lập tức đi vào trong trung tâm thương mại. Phía sau, Dương Điềm điềm cùng hai tên thủ hạ đi theo sau, nhưng hiện tại cô ta cũng không dám theo quá gần.
Vừa vào trong, Dương Điềm Điềm liền đến cửa siêu thị, giả vờ đẩy một chiếc xe mua hàng, hai tên thủ hạ phụ trách chụp ảnh liền phân ra hai hướng, chuẩn bị chụp ảnh Lam Thiên Thần cùng cô ta tiếp xúc thân mật trong nháy mắt.
Dương Điềm Điềm rất nhanh ở khu nguyên liệu nấu ăn tìm thây Lam Thiên Thân. Anh đứng trong đám người, khí chất bát phàm, thực làm người khác rung động trong lòng.
Dương Điềm Điềm tùy ý cầm một phần thức ăn bỏ vào xem, làm bộ đẩy xe đi đến, cô ta rất nhanh đã đứng bên cạnh Lam Thiên thần, lúc cô ta vươn tay chọn đồ ăn, lập tức kinh hỉ cùng anh chào hỏi.
“AI Sao lại là anh?” Cô ta dùng giọng điệu quen thuộc lên tiếng.