Lam Thiên Thần tra ra được đoàn luật sư của công ty Bùi Nguyệt Hoàng có biến động lớn. Một luật sư chủ lực đã làm việc cho cô trong mười năm bị mua chuộc và một số người ưu tú bị lấy đi. Có vẻ như nhóm luật sư của cô cần bổ sung người.
Lam Thiên Thần cũng muốn trở về làm việc làm bản thân am hiểu nhát, ngay sau khi anh cất điện thoại đi, chân dài của anh đã tiền về phía nhà để xe.
Tập đoànBùi thị , công việc hằng ngày của Bùi Nguyệt Hoàng khiến thời gian của cô bị eo hẹp. Cô vừa ký hơn một tá tài liệu, trong đó có hai vụ kiện liên quan đến hoạt động kinh doanh của công ty cần được giải quyết. Cô liên hệ gọi đến đường dây nội bộ của Khúc Hạo.
“Người của công ty mô giới việc làm đến sao?”
“Bùi tổng, người vừa mới đến, chị có muốn mời lên không?”
*Mời lên đi!”
Bùi Nguyệt Hoàng trả lời.
Sau một lúc, hai quản lý của ông ty mô giới việc làm chuyên nghiệp bước tới, chào nữ doanh nhân trẻ tuổi trên ghế: “Bùi tổng!”
“Mời ngồi, thực xin lỗi đã để các anh phải đợi lâu.”
“Nào có, chúng tôi cũng vừa mới tới, thật là vinh dự cho công ty chúng tôi được làm việc cho Bùi tổng đây.”
Hai người quản lý trung niên đối mặt với cô, cũng không dám khinh thường.
“Tôi tin rằng trợ lý của tôi đã nói với hai anh về vấn đề này.
Tôi cần anh tìm luật sư tốt nhất cho tôi để lấp chỗ trống trong đội ngũ pháp lý của công ty tôi.”
Bùi Nguyệt Hoàng nhấp cà phê, đứng dậy đi thong thả.
Sau khi ngồi một lúc lâu, cô cũng muốn thư giãn.
“Bùi tổng yên tâm, chúng tôi đã nhắm được vài người, đang đàm phán, có tin tức chúng tôi sẽ báo ngay với quý công ty.”
“Hai anh biết đấy, hàng năm công ty chúng tôi có rất nhiều vụ kiện phải giải quyết, tôi hy vọng có thể tìm thấy người phù hợp với tôi.”
Mặc dù Bùi Nguyệt Hoàng còn trẻ, nhưng toàn thân cô bộc lộ ra khí chất rất mạnh mẽ, ngay cả ánh mắt của cô cũng có thểkhiên người ta có cảm giác bị áp bức.
“Bùi tổng yên tâm, chúng tôi nhất định dựa vào yên cầu của cô tìm được người thích hợp.”
Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu, trò chuyện vài câu nữa thì bảo Hứa Mẫn đưa họ đi.
Bùi Nguyệt Hoàng đang nghỉ ngơi một chút, thì đột nhiên đường dây điện thoại trong tay cô lại reo, cô vén mái tóc dài của mình lại, dựa vào bàn nhắc máy: “Alol”
“Bùi tổng, có Lam tiên sinh muốn gặp.”
Tiếp tân gọi lên.
“Lam tiên sinh?”
Bùi Nguyệt Hoàng híp mắt một chút.
“Vâng, Lan Thiên Thần tiên sinh.”
Đôi mắt của Bùi Nguyệt Hoàng đột nhiên mở to một chút, lại giống như cô bé trở nên có chút khẩn trương: “Cậu ấy.
ở đâu?”
Chỉ nghe thấy âm thanh đổi người nghe điện thoại, một giọng nam trong trẻo vang lên: “Tôi đang ở đại sảnh của công ty em! Tôi có thể lên được không?”
“Bùi tổng?”
Bùi Nguyệt Hoàng cắn một chút môi, không che giấu được ý cười: Được rồi, tôi chỉ có mười phút, lên đi!”
“Quá keo kiệt.”
Lam Thiên Thần nói một câu rồi cúp điện thoại.
Bùi Nguyệt Hoàng cúp máy, khẽ thở ra một hơi, sao người này lại đến đây? Rát rảnh hay sao? Đột nhiên Bùi Nguyệt Hoàng nghĩ đến cái gì, cô quay lại vị trí của mình, mở một ngăn kéo và lấy ra một hộp nhỏ, lớp trang điểm tinh xảo và hoàn mỹ của cô được phản chiếu trong chiếc gương nhỏ.
Sau khi dậm lại lớp trang điểm cô cất cái hộp đi, cô mỉm cười, cô đây là thế nào?
Không phải chỉ là gặp Lam Thiên Thần sao?