Anh Uy Hiếp Cô “Cậu đã yêu cầu tôi tham gia, thì tôi cũng có quyền lựa chọn chứ!” Kỷ Vũ Hạo rất kiên quyết để Tô Hi phối hợp.
Lưu An quay đầu nhìn Annie: “Được rồi.
Cô về nói với nghệ sĩ của cô đi, chính là cô ấy.
Amnie thực sự vui mừng ngoài sự mong đợi, không ngờ rằng Kỷ Vũ Hạo lại lựa chọn Tô Hi, điều này có nghĩa là
Chương trình lần này một khi phát sóng độ nổi tiếng của Tô Hi còn tăng thêm máy gấp bội? Là tăng thêm gắp mấy lần nữa! “Cảm ơn anh Kỷ, thật sự vô cùng cảm ơn anh đã yêu mến Tô Hi của chúng tôi, cô ấy nhất định sẽ không khiến anh thất vọng.” “Được! Cô nói với cô ấy, ta gặp nhau ở đoàn làm phim!” Kỷ Vũ Hạo mìm cười.
Annie vừa bước ra đã nóng lòng muốn gọi điện cho Tô Hi, để cô ấy cũng vui mừng.
Vừa hay Tô Hi bước đến một quán cafe khá yên tĩnh, cô để Tiểu Mễ vào trong ngồi, nghe thấy tiếng chuông điện thoại, cô nhắc máy lên xem, là Annie gọi tới, cô bắt máy: “Alo! Chị Anniel “Tô Hi à, em đoán xem chị vừa giành được cho em cái gì?” “Lễ nào chị thật sự giúp em vào được đoàn Ái Đắc Nguyệt Tu à?” Tô Hi gặng hỏi, tài năng của Annie quả không tồi.
“Tiểu Mẽ nói với em rồi à? Đúng. Em được vào rồi. Vậy em có biết người hợp tác với em là ai không?” Annie sắp vỡ òa vì vui sướng, như thể Kỷ Vũ Hạo là cộng sự của cô vậy.
Tô Hi cũng không có tâm trí đoán, chỉ có thể hỏi cô: “Chị trực tiếp nói cho em biết đó là ai đi!” “là thần tượng của em, Kỷ Vũ Hạo.” Amnie thành thực nói.
Tô Hi lập tức kinh ngạc thốt lên một câu: “AI Là anh ấy? Thật chứ ạ?” “Thiên chân vạn xác! Hơn nữa còn yêu cầu đạo diễn Lưu An tiền cử em cơ! Anh ấy nói muốn hợp tác cùng eml” Tô Hih lập tức cảm thấy nóng bừng lên: “Thật ư?” “Thật! Đại tiểu thư của tôi ơi, tên tuổi em sắp tăng lên rồi, kết hợp cùng Kỷ Vũ Hạo thì em sắp hot lên rồi!” Annie không giấu nổi sự hưng phấn.
Tô Hi cũng rất mong đợi, cô gật đầu: “Ohh. Được!” Lúc này, một cuộc gọi khác gọi đến, Tô Hi giật mình, nhắc điện thoại lên xem, là Ôn Lệ Thâm, cô vội vã bảo Annie: “Không nói nữa! Em đi nghe điện thoại đã.” Nói xong, cô lập tức bắt máy của anh: “Alol” “Sao không nghe điện thoại của tôi?” Người đàn ông đầu dây bên kia gặng hỏi.
Thần kinh Tô Hi căng như dây đàn, ngay lập tức hỏi lại: “Tôi không nghe điện thoại anh lúc nào?” “Lúc nãy tôi gọi liên tiếp ba cuộc cho cô, cô không thấy à?” Giọng nói anh vẫn đang chất vần.
Tô Hi chớp mắt, được rồi! Cho dù anh ta gọi thì cô nhất định phải nghe sao? Cô hắng giọng nói: “Anh Ôn, anh còn nói tôi à, vậy tối qua tôi gọi anh, anh nghe máy không?” “Tối hôm qua tâm trạng tôi không tốt, không muốn nhận bất kì cuộc gọi nào.” Người đàn ông này rất nhiều lí do.
Tô Hi lập tức than lên một tiếng ồ: “Vậy lúc nãy tâm trạng tôi cũng không ôn!” “4h30 tôi cho tài xế qua khách sạn đón cô, cô trực tiếp tới shop thời trang, đúng 6 giờ đến đại sảnh bữa tiệc, tôi đợi cô ở đó!” Chất giọng mệnh lệnh của Ôn Lệ Thâm vang lên.
Tô Hi cau mày: “Anh đã không thích tôi như vậy còn muốn tôi cùng anh đến buồi tiệc làm gì? Anh đi tìm người phụ nữ anh thích ý. Tôi không rảnh!” Đầu dây bên kia trầm lặng vài giây.
Tiếp theo, giọng anh trầm thấp, lạnh lùng: “Đây là việc chúng ta đã bàn từ trước! Nếu cô dám không đến, vậy cô sẽ bị gạch tên khỏi làng giải trí.” “Anh…” “Tôi nói được làm được.” Nói xong, đầu dây bên kia ngắt điện thoại.
Tô Hi trợn đôi mắt trong sáng, khuôn mặt tái nhợt vì tức giận, người đàn ông này lại uy hiếp côi “Chị Hi, chị sao thế? Ai chọc tức chị?” Tiều Mễ bên cạnh thắc mắc hỏi.
Tô Hi cắn môi: “Không có gì.” Nói xong, cô cúi đầu nhìn điện thoại. “Vừa hay 4 giờ rồi.” Cô quay qua nói với Tiểu Mễ: “Chúng ta về khách sạn đi!” “Chị Annie về rồi ạ?” “Chút nữa chị còn có việc.” Tô Hi thực sự không cam lòng đi gặp Ôn Lệ Thâm, đặc biệt là khẩu khí lúc cuối của anh ta, cô càng không vui.
Lúc này, tại biệt thự xa hoa, sang trọng, Ôn Lệ Thâm với vẻ mặt lạnh lùng nhìn ra cửa sổ, một tay đút túi, tâm trạng rất khó lường.
Chiếc điện thoại cầm trong tay đột nhiên vang lên, anh mạnh mẽ giơ lên, nghĩ rằng Tô Hi gọi tới, nhưng không phải, mà là một cái tên hiển thị – Kỷ Vũ Hạo.
Ôn Lệ Thâm nén lại cảm xúc, nghe điện thoại: “Vũ Hạo!” “Anh! Bữa tiệc tối nay anh cũng đi chứt” Đầu dây bên kia là một giọng nam trong trẻo.
“Ừ! Sẽ đi!” “Vừa hay một thời gian rồi không gặp, vậy tối nay phải uống với nhau một ly rồi!” “Được thôi! Dạo này em lại bận gì? Mẹ em chẳng phải yêu cầu anh không cho em nhận phim nữa sao? Em lại không về thăm bà?” “Em vừa mới cùng mẹ trở về sau chuyến du lịch vòng quanh sáu nước đây, em đến đây để dự đám cưới của một người bạn, vừa hay lại nhận được lời mời cho buổi tiệc tối nay, em nghĩ anh nhất định sẽ đến nên quyết định ở lại gặp anh này.” “Ừm. Hẹn gặp lại ở bữa tiệc.” “Vâng. Em với bạn qua đó trước, đợi anh.” Giọng Kỷ Vũ Hạo trầm xuống, tắt điện thoại.
Kỷ Vũ Hạo — em họ của Ôn Lệ Thâm, một ngôi sao quốc tế do chính anh tự tay đào tạo lên, năm ấy Kỷ Vũ Hạo 20 tuổi học xong đại học, phát hiện ra không thích thừa kế công ty của gia đình, liền chạy tới công ty anh phát triển sự nghiệp nghệ sĩ, do là con của dì ruột nên tất nhiên anh phải trông coi và đào tạo.
Bây giờ, cậu ấy đã tham gia vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, một năm trước, anh đã tìm một người quản lí đáng tin cậy cho cậu ấy, mà anh cũng không có thời gian cùng người em họ này nói chuyện cu.
Tô Hi đến khách sạn, đợi một lúc thì nhận được điện thoại từ tài xế, bằng mọi cách cô không đồng ý nhưng cô vẫn bất lực xuống lầu, Tiểu Mễ hào hứng nói với cô, thông báo của cô sẽ ngay lập tức được đưa ra, vì thời gian quay hình giai đoạn này khá căng thẳng, vậy nên một khi chắc chắn, thông báo sẽ chính thức đưa ra.
Tô Hi ngồi trong xe, thấy tên hiện ra trên thông báo, cô đột nhiên nằm trong danh sách, ở dưới để một bức hình của cô, lập tức thu hút một lượng lớn fan hâm mộ, lũ lượt muốn xem cảnh tình cảm của cô, họ vô cùng mong đợi.
Tâm trạng Tô Hi lập tức tốt lên rất nhiều, mỗi khi tâm trạng cô đi xuống, năng lượng của fan hâm mộ sẽ luôn mang đến cho cô nguồn năng lượng và động lực tích cực, khiến cô không vui cũng sẽ vì sự mong đợi của fan mà có gắng là chính mình.
Tô Hi đến cửa hàng thời trang, mọi thứ của cô đã chuẩn bị xong, bây giờ chỉ cần trang điểm đề đến buổi tiệc thôi.
Nửa tiếng sau, Tô Hi bước xuống lầu với bộ váy trắng nhẹ nhàng, thanh lịch, mái tóc dài xõa sau đầu thướt tha như một nàng công chúa, hai lọn tóc tết tự nhiên, tươi tắn, chiếc cài tóc đính kim cương gắn sau đầu càng làm tăng thêm giá trị.
Sự mong đợi của Tô Hi giành cho buổi tiệc này đã không được như trước, dù trang điểm xinh đẹp đến máy thì cô vẫn không vui, bởi vì tâm trạng cô không tối.
Tô Hi ngồi trong xe, hoàng hôn ngoài cửa số xán lạn, ánh mặt trời dần khuất phía cuối chân trời.
Tô Hi nhìn cảnh trời này có hơi ngắn người mê mẩn.