“Tôi đã có sáu vệ sĩ rồi, bọn họ có lẽ không dám làm gì tôi, nhưng cậu… tôi sợ cậu qua đó sẽ bị bọn họ bắt nạt.” Trần Lương là thật lòng lo lắng, bởi vì thân phận đằng sau của Hình Nhất Phàm quá cao quý, nếu như anh xảy ra chuyện gì, ông gánh vác không nổi.
“Chú Trần, đừng lo lắng, cháu qua đó một chuyến.” Hình Nhất Phàm vỗ vai ông, cầm chìa khóa xe đứng dậy.
Hình Nhất Phàm ra ngoài, vừa ngồi vào trong xe, điện thoại kêt nôi với xe vang lên, anh nhìn tên trên màn hình, hơi ngắn người.
Anh không lái xe rời đi mà ấn nút nghe điện thoại.
“Alo!” Anh trầm giọng hỏi.
Giọng ngọt ngào của Bạch Hạ ở đầu dây bên kia vang lên trong xe: “Tôi không làm phiền anh chứ!”
“Không! Có chuyện gì sao?” Hình Nhất Phàm hiều kỳ hỏi.
“Hôm nay là đêm giáng sinh, tối anh có hẹn gì không? Nếu như không có tôi mời anh đi ăn một bữa thịnh soạn, xem như là cảm ơn anh vì đã lây cho tôi tắm ảnh có chữ ký.”
Hình Nhất Phàm không khỏi cong môi cười: “Được! Em đặt quán đi! Tôi sẽ đến đúng giờ.”
“Vậy tôi đặt nha!” Bạch Hạ vui mừng, thì ra anh không có hẹn!
Ngày lễ quan trọng như này, nếu như anh có cô gái mình thích, chắc chắn sẽ không đồng ý cùng cô ăn cơm.
*Ừ!” Hình Nhất Phàm trả lời.
“Không làm phiền anh nữa, tôi cúp máy đây, buổi tối gặp.”
Bạch Hạ nói xong liền cúp máy.
Hình Nhất Phàm cắn nhẹ môi, một ngày tâm trạng vui vẻ bắt đầu từ cuộc gọi này.
Hình Nhất Phàm lái xe ra khỏi bãi đỗ xe của công ty Trần Lương, đi thẳng đến công ty bị cáo lần này, tập đoàn Tinh Đức.
Xe của Hình Nhất Phàm dừng xe trước cửa, anh đến văn phòng bảo vệ nói thân phận của mình.
Bảo vệ ngay lập tức giật mình, anh ta vội vàng gọi điện thoại đến văn phòng của ông chủ.
Đầu dây bên kia trực tiếp nói không gặp.
“Ông chủ của chúng tôi nói không gặp.”
“Ò, anh nói lại với ông ấy, ông ấy ở tập đoàn Trần thị còn có một khoản tiền đang chờ xử lý, cần gặp tôi để giải quyết.” Hình Nhất Phàm nói.
Bảo vệ suy nghĩ rồi lại gọi điện, đầu dây bên kia mới cho phép Hình Nhất Phàm vào, trước sau Hình Nhất Phàm đều là bảo vệ, giống như muốn theo dõi anh chặt chẽ.
Hình Nhất Phàm ngồi trong một gian phòng làm việc, cũng gặp được bị cáo của anh lần này, ông chủ của tập đoàn Tinh Đức, một người đàn ông trung niên xăm đầy tay, toát lên khí chất của những kẻ xã hội đen, tên là Ngưu Đức.
“Cậu nói tôi vẫn còn tiền ở tập đoàn Trần Thị chưa thanh toán?”
“Còn dư một khoản mười mấy vạn.” Hình Nhất Phàm gật đầu.
“Vậy mau trả cho tôi!” Ngưu Đức vội vàng đưa tay ra làm một động tác đòi: “Nếu như là của tôi, vậy nhanh chóng trả địã Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn chằm chằm ông ta: “Trước đó, mời ông nói xem làm thế nào mà ông lừa được khoản tiền hai mươi tỉ kia của tập đoàn Trần thị, lẽ nào ông không biết đây là hành vi phạm pháp sao?”
“Cậu nói cái thá gì vậy? Tôi lừa ai? Rõ ràng là tiền hạng mục hợp tác của tôi và Trần Lương, là ông ta đích thân ký tên, đích thân đưa nó cho tôi.”
“Vậy hạng mục đó của các ông sao bây giờ vẫn chưa bắt đầu? Nếu như đã là tiền đầu tư, ông lại đem số tiền đó cho vào sản nghiệp công ty ông, e rằng là mắt đi ý nghĩa của việc hợp tác rồi!” Hình Nhát Phàm bình tĩnh vặn hỏi.
“Khoản tiền này vào sổ ghi chép của tôi, tôi có quyền sử dụng, đây vốn là phần của công ty Trần Lương, tiền của ông ta không phải cũng là tiền của công ty sao!” Ngưu Đức cũng không dám coi thường người đàn ông trẻ tuổi trước mặt, lần trước ông ta phái tám người qua đó giáo huấn anh, người thì chưa giáo huần được, ngược lại khiến ông phải bỏ ra một khoản lớn tiền thuốc men.
Quả thực là trộm gà không được còn mắt nắm gạo.
“Ngưu Đức, tôi có thể nói rõ ràng cho ông biết, tiền của ông sớm muộn gì cũng phải trả cho tập đoàn Trần thị, chỉ là vấn đề thời gian thôi.” Hình Nhất Phàm tự tin nhếch mày.
*Tôi biết cậu rất giỏi, nều không thì thế này, tôi trả cho cậu gấp ba tiền phí luật sư, cậu làm việc cho tôi có được không?” Ngưu Đức cũng sợ anh, muốn lôi kéo anh, huống hồ chuyện này quả thực là do ông chột dạ.
Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Ông là muốn mua chuộc tôi sao?”