Doãn Thư Nhã nhìn thấy một màn này, nàng nhịn không được mà quay đầu lại. “Haiz, Giang Chu, cậu cũng quá cẩn thận rồi, chỉ một quả ô mai mơ thôi mà, có vấn đề gì đâu.” “Nói cứ như là cô đã sinh con rồi vậy.” Doãn Thư Nhã nghe thấy thế, mặt nhất thời đỏ lên. Lòng thầm nói đúng là tôi cũng muốn sinh, nhưng cậu phải cho tôi một cái nha. “Đương nhiên là tôi chưa sinh con, nhưng tôi cho rằng cậu không cần chuyện bé xé ra to như vậy.” Giang Chu lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.