Lúc này, sắc trời đã đen ngòm. Đám sinh viên đều đi ra ngoài ăn cơm hoặc đi dạo phố, rất đông, cũng rất chen chúc, thậm chí còn hơi ồn ào náo nhiệt. Phùng Tư Nhược đứng ở cổng trường, một loại cảm giác khẩn trương từ từ xông lên đầu nàng. Nhất là đám sinh viên cười cười nói nói đi qua đi lại, âm thanh huyên náo không ngừng vờn quanh bên tai nàng. Phùng Tư Nhược hoảng hốt ngồi xổm xuống đắt, rồi gắt gao co ro lại. Nàng giống như một con thỏ nhỏ, đang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.