Quý Tử Hàm yên lặng một lát: “Tôi nói thật!” Giang Chu chậm rãi đặt ly rượu vang xuống: “Xem ra tôi tu hành còn chưa đến nơi đến chốn rồi.” “Có gì gì?” “Nếu như bắt tôi đặt nửa tài sản của mình lên, vậy tôi phải suy nghĩ mười ngày nửa tháng, vẫn chưa chắc đã có quyết đoán đó đâu.” Quý Tử Hàm lộ ra nụ cười mê người: “Người bình thường đều sẽ nói vậy, người càng có tiền thì sẽ càng keo kiệt.” Giang Chu hơi cau mày: “Vậy ý của cô là, Phùng tổng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.