Giang Chu đứng ở sau lưng Doãn Thư Nhã, mặt đầy vẻ trào phùng: “Thặt sự quá cúi bắp!” Doãn Thư Nhã nghe thấy âm thanh, lập tức quay đầu lại. Nàng nhìn Giang Chu ở gần trong gang tấc, sát ý trong mắt đã bắn tung tóe. Nhưng mà nàng cũng không phát tác, mà chỉ lạnh lùng nhìn Giang Chu. “Ông chủ Giang, xin hỏi cậu đến đây làm gì?” Giang Chu thuận thế ngồi xuống ghế sa lon: “Nhàn rỗi không có chuyện gì, đúng lúc đi ngang qua, cho nên vào thăm cô một chút.” Doãn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.