Giang Chu tự nhiên lại thấy sợ run người, nhịn không được mà hít một hơi khí lạnh. “Anh rể, anh. . . sao em thấy anh có vẻ căng thẳng và khẩn trương thế?” “A? Không có gì, em trở về đi.” Phùng Y Nhất nhìn Giang Chu với ánh mắt lo âu: “Thật sự không có việc gì à?” Giang Chu gật đầu: “Không có gì, đừng để trong lòng, em chú ý Đường Quả cho anh là được.” “Ồ, được rồi.” “Còn nữa, ngàn vạn lần không nên quá thân thiết với Đường Quả.” Phùng Y Nhất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.