Trước khi đi, nàng còn lộ ra một nụ cười rực rỡ, nhưng không biết vì sao lại có chút giảo hoạt. Giang Chu cũng không coi ra gì, quay người định đi vào nhà bếp làm bữa sáng. Kết quả hắn mới bước được một bước, liền cảm nhận được một loại cảm giác bị vận mệnh bóp chặt phía sau cổ. Giang Chu nhất thời rùng mình, trên trán cũng chảy mồ hôi lạnh. Đậu xanh rau muống, trong biệt thự này không có mấy thứ bẩn thỉu gì gì đó chứ? “. . .” Giang Chu chậm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.