Giang Chu khẽ nhíu mày, thả Phùng Tư Nhược, nghe máy. “Alo, cô cô, có chuyện gì sao?” Giọng nói của Phùng Y Vân hơi ngưng trọng: “Giang Chu, gần nhà cháu có. . . người xa lạ khả nghi nào không?” Giang Chu hơi sững sờ: “Không có, quanh đây đều là hàng xóm tương đối quen thuộc.” “Vậy có xe nào đi biển sổ Bắc Hải không?” “Cái này thì cháu không rõ, nhưng có xảy ra chuyện gì sao?” Phùng Y Vân trầm ngâm một lát, cũng không trực tiếp trả lời: “Như vậy đi, sáng sớm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.