Nếu như không có gì bất ngờ, thì cửa sổ nhà Doãn Thư Nhã đã bị đập nát rồi. “Giang Chu, cậu thật sự đến đập cửa sổ nhà tôi?!” Khóe miệng Giang Chu cong lên: “Cô đừng ngập máu phun người, tôi nhàm chán như vậy sao?!” Doãn Thư Nhã vô cùng tức giận: “Không phải cậu thì là ai? Chỉ có mình cậu nói muốn đập cửa sổ nhà tôi!” “Bây giờ tôi đang ở phố đi bộ, sao có thể đập cửa sổ nhà cô được? Tôi thuấn di đi đập à?” Giang Chu nói xong còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.