“Phùng tổng, vậy tôi đưa các cô ấy đi trước nhé.” “À. . . hả??” Giang Chu kéo tay hai chị em, mỉm cười nói: “Chúc công việc làm ăn phát đạt, hẹn gặp lại sau.” Phùng Nhạc há hốc mồm, bỗng nhiên đứng lên: “Giang tổng, chờ một chút đã.” “Phùng tổng, có chuyện gì sao?” “Các cậu muốn đi đâu?” “Bọn tôi là bạn cùng trường, đương nhiên là trở về trường học rồi.” Phùng Nhạc yên lặng một lát, hình như là có chút ý kiến. Nhưng cuối cùng thì ông ta vẫn không ngăn cản, trái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.