“Ăn gì? Gọi tùy ý.” Hoàng Kỳ mở thực đơn ra: “Cho một phần xxx, cảm ơn!” Rất nhanh, đồ ăn đã được mang lên bàn. Có điều, lên mang thức ăn lên này có một việc nhỏ xen vào giữa. Chính là nhân viên phục vụ nhìn thoáng qua Giang Chu, lại liếc nhìn Hoàng Kỳ. Khi cô rời đi, còn mang theo biểu cảm khiếp sợ, còn cố gắng xoa xoa mắt mình. “Nghe nói gần đây bạn rất bận rộn à?” “Ừm, bận rộn đi tán gái khắp nơi!” Hoàng Kỳ liếc mắt nhìn Giang Chu một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.