Giang Chu đi qua ngồi xuống ghế sô pha, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực, rồi bắt đầu hôn hít một lát. Mãi cho đến khi gò má Phùng Tư Nhược đỏ bừng lên, hai mắt long lanh như sắp chảy nước. “Ông xã. . .” “Ngoan lắm!” Giang Chu sờ đầu của nàng một cái, sau đó cúi người dán tai vào trên bụng Phùng ngốc manh: “Giang Đường, có nhớ ba ba hay không?” Phùng Tư Nhược cắn môi, nhẹ nhàng vuốt ve mặt của Giang Chu: “Giang Đường vừa mới đá em.” “Vậy chắc chắn là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.