Sở Ngữ Vi cười khúc khích khi nghe Giang Chu và mẹ mình nói chuyện. Ánh mắt của nàng nhìn về phía Giang Chu lại hiện lên một tia ôn nhu dịu dàng. Nàng từng cho là mình đã bỏ lỡ. Nàng đã từng đau khổ, buồn rầu, thậm chí còn từng khóc. Nhưng quanh đi quẩn lại, chỉ một năm rưỡi. Nàng phát hiện ra, thật ra thì Giang Chu vẫn luôn cưng chiều mình. Dù cho Giang Chu nói chuyện hơi khó nghe, nhưng hành vi và cử chỉ của Giang Chu lại rất dịu dàng. Giống như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.