Giang Chu khoanh tay: “Lớp chúng ta thiếu con trai không?” “Không thiếu.” “Vậy có thiếu con gái không?” “Cũng không thiếu.” Giang Chu vỗ tay một cái: “Cho nên mọi người chỉ thiếu một cơ hội rút ngắn khoảng cách với nhau thôi.” Đinh Duyệt lập tức bừng tỉnh: “Đi ra ngoài chơi, đêm không trở về, tiện đường ngủ chung một chỗ?” “Khụ khụ. . . bà trâu, bà nghĩ còn cmn muôn màu muôn vẻ hơn cả tôi rồi.” “Không được sao?” Giang Chu giải thích một chút: “Du lịch tập thể chỉ mang tính xã giao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.