“Vẫn còn rất ngọt, cô muốn ăn không?” Giang Chu kéo kẹo que từ trong miệng ra, đưa đến trước mặt Tô Nam. Tô Nam thấy thế, gò má liền đỏ ửng, ánh mắt hơi né tránh. Ăn hay là không ăn đây? Thật ra thì kẹo que cũng không phải món gì ngon. Ngày bình thường nàng chưa từng mua kẹo que để ăn. Thế nhưng mà. . . “Ăn, nhưng anh phải đưa cho tôi một cái mới.” “Không có cái mới, đây là cái cuối cùng rồi!” Tô Nam liếc mắt, lộ ra đôi răng mèo đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.